31/7/07

Thiếu nước




hic hic, cần nạp thêm nhiều nước vào cơ thể nếu không sẽ có nguy cơ sỏi thận
và 1 số bênh khác nữa đấy
1. Tích độc tố sẽ làm mình chóng già và xấu
2. Thiếu nước da sẽ kém tươi sáng
3. Thiếu nước thì ít đi tiểu, ít đi tiểu thì bài tiết sẽ kém dần
4. Thiếu nước da trở nên sần suì không thể tả
5. Cơ thể ngày 1 nặng nề mệt mỏi
6. THiếu nước sẽ khát
7. Thiếu nước sẽ làm giọng nói của mình trở nên thều thào
8. Thiếu nước tay chân nhanh chóng như ông bà cụ, không gõ blog được
9. Thiếu nước sẽ giảm trí nhớ
10. Thiếu nước sẽ ủm củ tỏi sớm
11. Theo bác Vannam thì thiếu nước sẽ khó làm 1 số thứ khác nữa... và bác í nói là phải hiểu theo ý bậy bậy 1 chút mới lời qua tiếng lại được. Theo em thì nói tế nhị là nếu thiếu nước thì như mảnh đất, có gieo hạt thì cũng không thể mọc thành cây nhỉ...

Vậy mà suốt 31 năm qua mình hình như uống hơi ít nước, cho đến hôm qua phát hiện ra chân ný nà NƯỚC CẦN THIẾT CHO CƠ THỂ NĂM NẮM
dù đã được nhắc nhở nhưng mà cứ chẳng thấy khát í nên cứ coi thường không uống
Thế nên là cơ thể ngày càng già yếu, nhiều bệnh, ngu ngu ...

Hôm nay, tâm hồn phơi phới vì giải quyết xong mấy vụ đết lai nên tự răn mình ở đây

Ảnh từ Internet

29/7/07

Your boiling point is 100*C??





Không, câu trả lời thật chắc chắn.

Bởi vì chỉ có nước mới sôi ở 100*c. Còn mọi thứ khác trên đời này, đều không như vậy. Ngưỡng của sự sôi giận, bùng nổ, của cao trào chịu đựng để rùng mình chuyển hóa thành dạng thức khác đều là tương đối. Nói như nhà hóa học, còn tùy chất đem đun sôi, còn tùy lửa, còn tùy bầu không khí đang trùm lên nó, v..v...

Hôm nay vừa nghe một câu chuyện buồn, mở ra và đóng nó lại trong sự ân hận, đúng hơn là áy náy, như thể lỡ tay mở ra một cánh cửa nhiều giông bão. Bản thân việc ngó nhìn vào nó đã nao lòng, còn tệ hại hơn khi nhận về cả một mối tuyệt vọng khó giải tỏa.

Còn điểm sôi kia, hẳn chưa ai hiểu mình định ám chỉ gì. Nó đơn thuần là một ẩn dụ về khả năng chịu đựng của con người. Bạn có thể nín nhịn và im lặng được bao lâu trước một hiểm họa đang lao tới? Bạn có thể vờ vô tư sải bước bên cạnh một sự sụp đổ báo trước? Bạn có thể suốt đời không sôi dù tâm can từ lâu đã chín nhừ vì overheat?

Nếu câu trả lời là YES, bạn đã vượt qua ngưỡng sôi đó rồi, vì bạn đã hóa đá, for sure!

Vậy nhưng, sôi thì sẽ được gì?

Được giải phóng năng lượng, tỏa ra thật nhiều nhiệt, và nhẹ nhõm lắm chứ, như nước í, thành hơi và bay đi, không quyến luyến.

Được đổi thay một thân phận, tan chảy hết quá khứ hiện tại để được vô tư làm lại mình một lần nữa.

Được nếm trải cái cảm giác vật đổi sao dời, cảm giác bùng nổ và tàn phá, vì sôi bao giờ cũng đem hơi nóng đến xung quanh, nhiều khi bỏng rát phũ phàng.

Được kết thúc một nỗi đau, khép lại một giai đoạn âm thầm tích tụ, được chấm hết một giá trị.

Thế thì khi sôi rồi, bạn mất gì?

Mất quá khứ, nhiều khi nó cũ kỹ và đáng nâng niu chứ đâu chỉ nát bươm và gỉ sét.

Mất đi sự tỉnh táo, cơn cuồng nộ của nhiệt độ sẽ cuốn đi cả những gì bạn không định cuốn, hoặc thậm chí đang cần nó cho mình.

Mất đi một bản chất, mất đi một khái niệm, mất đi một xúc cảm - sôi rồi thì sẽ chẳng còn mood chờ sôi.

Hiểu chưa U, mọi câu chuyện đều có cớ riêng để tồn tại, nó chưa bùng vì người ta có nhiều lý do để giữ nó không bùng. Và dẫu nó không bao giờ bùng nhưng thực ra nhiệt độ của nó không hể thuyên giảm. Nỗi đau không hề ảo, nhưng nỗi đau được giấu kín nhiều khi còn dễ coi hơn một nỗi đau trần trụi, và người ta chỉ đủ sức gánh nó chừng nào nó chưa bị gọi tên.

Vậy đấy U, đừng thổi ngọn lửa kia khi bản thân mình biết nó đã nóng rát như than, đừng thử nếm một lần cái cảm giác ngùn ngụt hủy diệt. Trong đám nham thạch cuồn cuộn đang âm ỉ kia, có những phần là của mình đấy chứ, giữ nó thì còn, cháy nó là mất hết, thậm chí ngọn lửa sẽ thiêu chính bản thân ngay khi ta chưa kịp nhận ra.

Now, your boiling point should be... NEVER BOIL!

Just calm down and try to find some other way to cool it.

Love yourself, free your mind, go your way, own your life!

Good luck, babe!

copy i xì từ Blog của mẹnhímv6, bởi vì mấy hôm nay vô cùng mệt mỏi, chỉ chực sôi nhưng lại không dám, rồi cứ chỉ sôi với BN, khổ thân, chịu cả khối áp lực của mình, khổ thân vì chỉ nhìn mà không thể làm gì cho mình tốt hơn. trút xong cho người khác, lại thấy BN down giống mình
Cảm ơn mẹ nhímv6 cho bản quyền. hic hic
ảnh từ internet

28/7/07

Chuyện tình 2 người điên





Đầu óc đang điên nên phóng tác chuyện tình 2 người điên vô tình đọc được ở Blog Au Duong, không phải em Sơn Au dương nhá

Nhân vật chính của câu chuyện là 2 người điên trẻ tuổi, thằng con trai thì hay lảm nhảm những câu vô nghĩa, nghe chả ai hiểu, còn cô gái thì có đôi mắt vô hồn như tượng phật chùa Tây Phương. Dưng mà cô ấy có 1 nụ cười rạng rỡ không phải của 1 người điên, thật đấy.

2 người trước nay không quen biết, một người ở Phương Nam nắng nóng, 1 người ở phương Bắc khắc nghiệt. Người con trai trước đây không điên, anh là KTS đang thi công ở công trường thì bị 1 viên gạch vu vơ rơi trúng đầu nên từ đó bị điên, còn cô gái trước đây cũng là 1 thủ khoa của 1 trường Đại học, rồi tên của cô trên bảng vàng bị một ai đó tráo đối. Và từ đó người con gái không nói câu nào nữa, cũng không nhận ra bố mẹ và bị điên từ đó


Không biết đã lưu lạc bao lâu mà quần áo của người con trai bẩn thỉu đến mức không thể chấp nhận đc, giày thì rách đến nỗi không thể rách hơn nữa, để lộ ra cả những ngón chân bầm tím. Còn chiếc áo màu hồng mà người con gái mặc cũng không thể gọi là màu hồng được nữa, phải gọi là màu xám thì đúng hơn.Trên mái tóc rối tung còn có những sợi cỏ khô. Nhưng mặt người con gái vẫn trắng, và trắng một cách thần kỳ, trên tay cầm 1 chai nước khoáng, vừa nhìn người qua đường vừa đờ đẫn cười. Hai người gặp nhau trong một buổi hoàng hôn, khi mà cả 2 người đều phát hiện trong thùng rác có 1 cái bánh bao đã mốc meo.

Cả 2 cùng nhảy vào lấy miếng bánh và va đầu vào nhau. Người con trai trợn mắt nhìn người con gái một cách thù hằn, còn người con gái thì nhìn người con trai đờ đẫn cười. Cuối cùng thì kẻ thắng lợi là người con trai, người con trai đã cướp được miếng bánh, mở to đôi môi đen sì gặm miếng bánh 1 miếng, còn người con gái vẫn đứng yên, chỉ đờ đẫn nhìn người con trai và cười. Người con trai nhìn người con gái, và trong mắt người con trai không có chút gì gọi là động lòng. Người con gái vẫn đờ đẫn nhìn người con trai, từ trong miệng ko ngớt phát ra những tiếng thèm thuồng miếng bánh. Người con trai dừng việc ăn lại, bắt đầu nhìn người con gái, đờ đẫn nhìn, 2 người cứ nhìn nhau như vậy, người con trai ko biểu lộ chút tình cảm nào, người con gái điên điên cười. Người con trai bất ngờ đưa miếng bánh đang ăn dở cho người con gái, người con gái vội vàng cầm lấy và ăn ngấu nghiến.

Người con trai bỏ đi, không quay đầu lại nhìn. Lúc người con trai về đến căn nhà bỏ hoàng, nơi người con trai đang tá túc, quay đầu lại thì nhìn thấy người con gái. Thì ra người con gái đi theo sau người con trai đến tận nơi này, người con gái cứ đờ đẫn nhìn người con trai cười, cả 2 không nói câu nào, người con gái từ đó ở bên cạnh người con trai. Tối, lúc ngủ, người con trai cảm thấy thật ấm áp, một cảm giác mà trước đây chưa hề có, người con gái nằm bên cạnh người con trai, ngủ một giấc thật ngon lành, nhìn người con gái lúc ngủ không hề giống 1 người điên.

Hai người cứ như vậy sống cùng nhau. Ban ngày cả 2 người đi kiếm đồ ăn ở ngoài đường, ban đêm thì về chỗ ngủ. Cuộc sống cứ ngày ngày trôi qua như thế. Một ngày không hiểu người con trai kiếm đâu ra một chiếc nhẫn đã biến thành màu xanh, đưa cho người con gái đeo. Người con gái nhìn người con trai đờ đẫn cười, đêm đó người con gái cười nhiều đến nỗi phá tan bầu không khí yên tĩnh. Rồi cười ra nước mắt, người con gái bắt đầu khóc, ôm người con trai và khóc. Người con trai đứng yên, trên mặt vẫn ko biểu lộ một chút tình cảm nào.

Về sau người con gái bị bệnh, từ trước đến nay người con gái chưa bao giờ bị, nhưng bây giờ đã bị bệnh, và bị bệnh nặng. Ban ngày người con gái ko thể cùng người con trai đi kiếm đồ ăn, không thể nhìn người con trai và cười. Người con trai một mình đi kiếm đồ. Buổi trưa bất chợt người con trai cầm về 1 chai nước khoáng và 1 cái bánh bao còn mới nguyên. Trên mặt người con trai có mấy vết xước, còn ngón tay thì thâm tím, và trên môi có mấy vệt máu. Thì ra trong lúc cướp nước khoáng và bánh bao về cho người con gái, người con trai bị chủ hàng đánh.

Người con gái nhắm mắt, không nhìn người con trai cười như trước đây. Người con trai đưa bánh cho người con gái, nhưng người con gái không ăn. Người con gái sắp chết rồi, toàn thân nóng rực, bắt đầu hôn mê. Nét mặt người con trai lần đầu tiên biểu lộ tình cảm, một vẻ mặt hoang mang. Người con trai chạy ra đường, nhìn thấy một người mặc áo xanh cảnh sát liền khóc, cũng là lần đầu tiên khóc, không ngớt miệng nói “cứu người”. Người mặc quân phục xanh liền gạt người con trai ra, và chửi “Cút đi! Mình cũng thật là đen đủi, ra đường không để ý”. Người con trai nằm cúi xuống đất, ngửa mặt lên cầu xin. Người mặc quân phục xanh đá người con trai mấy cái, và nhỏ nước bọt vào người con trai rồi bỏ đi. Người con trai mãi hồi lâu mới lồm cồm bò dậy, trên mặt nước mắt đã chảy thành hàng.

Người con trai quay về bế người con gái ra ngoài đường. Người trên đường qua lại rất đông, nhưng không một ai chú ý đến 2 người. Người nào nhìn thì cũng nhìn qua rồi nhanh chóng bước qua. Người con trai đặt người con gái lên đường, không còn mong chờ gì người qua đường nữa. Người con gái bây giờ đã thở yếu lắm rồi. Người con trai liền nhặt một miếng kính vỡ ở trên đường.

Miếng kính có 1 đầu rất nhọn và sắc. Người con trai dùng miếng kính cắt vào tay người con gái, máu từ tay người con gái bắn cả vào mặt người con trai. Người con trai cười “ha ha, tôi giết người rồi, các người nhìn ta giết người đây ...” Xe cứu hộ đến, người con gái được đem lên xe. Còn những người qua đường thì nguyền rủa người con trai rồi lại bước đi. Người con gái cuối cùng không qua khỏi vì máu mất nhiều quá, người con gái lúc chết vẫn cười, tay vẫn giữ lấy chiếc nhẫn người con trai tặng trước đây. Còn người con trai vẫn đứng đợi, đợi mãi người con gái vẫn không quay trở lại. Người con trai khóc, khóc cả đêm, khóc đến nỗi chẳng còn ai chú ý đến người con trai khóc nữa.

Và tại thùng rác nơi 2 người lần đầu tiên gặp nhau trước đây, người ta tìm thấy xác người con trai. Nụ cười trên mặt người con trai đã tắt , và vẫn ôm vào ngực 1 cái bánh bao mốc meo và 1 chai nước khoáng chưa mở.

Kể cả đọc xong rồi, vẫn thấy chưa hết điên chút nào cả, chư có tý hứng thú rì cho bài viết cả mà chiều nay phải nộp những 2 bài, hic hic hic


27/7/07

Phong thuỷ trong nhà




Phong thủy cực kỳ quan trọng, nên đành phải làm 1 mục để sau này có nhà mới còn biết đường giữ gìn hạnh phúc và tránh phạm quy.

Nghe đồn rằng:

nhimthutuong

1. Muốn chồng mình không chạy theo người phụ nữ khác thì nên treo hình ảnh gia đình ở giữa phòng khách, phòng ăn theo hướng Tây Nam. Tuy nhiên mình cũng đang thắc mắc là hướng này ai cũng thế hay theo hướng tuổi chủ nhà nhỉ. Chắc khi nào có nhà mới phải áp dụng chiêu này triệt để, gì chứ ảnh thì vô kể có mà phóng treo xả láng.

2. Muốn làm ăn phát đạt nên để đĩa trái cây lớn có nhiều trái màu cam, đỏ, để giữa phòng khách hướng Đông Nam, để thêm 1 hộp có nhiều tờ vé số. Thực ra bí quyết này tớ không hiểu lắm, nhưng cũng cứ cất đi đã, tuỳ tình hình hoa quả rẻ hay đắt, thảo lào trong nhà xinh, nhà đẹp rất hay có vụ đĩa hoa quả trên bàn rất chi là hấp dẫn. 2817135

3. Muốn con gái sau này tình duyên tốt đẹp, nên trang trí phòng con tường màu hồng trắng, rèm cửa màu xanh lá mạ, gường ngủ và gối chính diện hướng Đông Nam. Nếu con trai thì sao nhỉ, vẫn chưa sưu tầm được muc nào nói về phòng con trai.


4. Muốn nhà cửa thông thoáng khí, gia đình khỏe mạnh nên để nhiều cây cảnh, hoa lá từ ngoài cửa vào trong nhà . Khẹc khẹc, có nhiều muỗi lắm í, không cẩn thận mèo lại hay tè vào gốc cây.

2119434

5. Không để gương soi chiếu tướng giường ngủ, kẻo lại không nhận ra mình nữa hoặc sợ những ngấn tuổi tác của chồng/ vợ mình ý chứ. Dễ lãnh cảm như chơi khi nhìn vào sự thật trần trụi


6. Không nên để cửa nhà tắm nhìn ra phòng ngủ. Cái này cũng chả hiểu tại sao, thấy mọi người đồn thế.

7. Đồ kim loại trong nhà phải rất chú ý đấy, đầu tiên, bạn cần kiểm tra xem có bất kỳ đồ vật nào bằng kim loại chẳng hạn như trang thiết bị tập thể dục hoặc gương, kính được đặt ở hướng đông hay không. Những đồ vật này có ảnh hưởng rất lớn tới sức khỏe của những người cư ngụ. Hãy chuyển chúng tới vị trí khác ngay lập tức, nhất là nếu chúng nằm trong phòng ngủ hoặc phòng ăn. Tiếp đó, bạn cần thay vào chỗ đó những đồ đạc bằng gỗ, cũng có thể là cây cối hoặc các tác phẩm nghệ thuật bằng gỗ chạm khắc.

images924661_49

8. Một điều nữa cũng cần phải quan tâm là tránh những tia sáng mặt trời chiếu trực tiếp vào giường ngủ bởi chúng có thể gây ra trạng thái mệt mỏi. Thêm vào đó, đừng bao giờ đặt giường ngủ dựa vào bức tường có lắp đặt hệ thống nước, chẳng hạn như một bức vách chung với phòng tắm.

9. Hãy luôn đóng cửa phòng vệ sinh và nắp bệ xí. Điều này sẽ ngăn được những mùi hôi thối xâm nhập vào khu vực sinh sống và phát triển của mình

10 . Sự đoàn kết trong gia đình thường có ở những Căn phòng sơn màu sáng sủa
Chuyện xây nhà, đặt giường, bố trí phòng ngủ cũng ảnh hưởng ít nhiều đến sự hòa hợp tình dục và hạnh phúc lứa đôi. Chẳng hạn, để vợ chồng luôn hòa hợp, duy trì hạnh phúc bền lâu, nên chọn phòng ngủ quay cửa về hướng Tây Nam.

11. Nên sơn phòng ngủ theo gam màu nhạt. Tránh những màu quá đậm vì dễ gây nên sự khó chịu, xung khắc. Theo các nhà thiết kế, màu vàng là màu của sự gắn kết, cộng tác. Để giữa vợ và chồng không nảy sinh bất đồng, cãi cọ, bạn nên đặt hai cây nến màu hồng gắn trong đế thủy tinh ở hai đầu giường ngủ. Màu hồng mang lại hạnh phúc, hơi ấm từ ngọn nến sẽ giúp tình cảm của hai người thêm nồng đượm.

12. Gương cũng là vật không nên đặt trong phòng ngủ vì nó sẽ phản chiếu hình ảnh bơ phờ, đầu bù, tóc rối của bạn mỗi buổi sáng. Ngoài ra, gương còn khiến hạnh phúc của bạn có nguy cơ tan vỡ bởi sự xuất hiện của... người thứ ba. Khi đó, gắn thêm một tấm màn ở cửa phòng ngủ sẽ mang lại nguồn năng lượng dồi dào và xua đi nguy cơ phản bội.

13. Ngoài ra, không nên đặt giường ngủ đối diện với cửa phòng vì như thế vợ chồng bạn có thể gặp vấn đề về sức khỏe.

14. Cuối cùng, để mang lại cảm giác lãng mạn cho phòng ngủ, không gì bằng sự ngọt ngào của mùi hương vani. Đốt một ngọn nến thơm hương vani ở góc Tây Nam của căn phòng sẽ kích thích ham muốn ân ái của cả hai người. Tiết nộ nà có thể dùng tinh dầu Ylang Ylang bên gối để tăng cảm xúc, điều này rất cần cho những đôi vợ chồng quá lứa và bắt đầu đóng bằng hoặc sa mạc hoá…

15. Thông tin mang tính tham khảo, vì phong thuỷ đúng phải phụ thuộc vào tuổi của chủ nhà và hướng của mảnh đất nữa.

Đây là số điện thoại của 1 thầy phong thuỷ, tiếc là lại ở HCM, mình đang rất cần 1 thầy ở Hà Nội để tư vấn, ai biết chỉ giùm nhé.

Thầy BA : điện thoại :08-6400158 ; 0918511156.
Thầy rất thoải mái và rất tận tình
.

(Sưu tầm và kiểm chứng)

Nói thực là mình đang hoang mang lo lắng về cái vụ nhà cửa đất cát này, ai ơi giúp tớ với

24/7/07

Vợ chồng qua mạng




(đừng để 1 đồng nghiệp khác phái nhìn bạn gần như thế này, dễ chớp chớp hoa mắt lắm í)

Trưa nay buôn cả buổi với 1 chị đang xao lòng khi chồng vắng nhà, chị í hỏi mình làm sao mà chịu đựng được khi chồng đi 4 năm đằng đẵng như thế. Thật chả giống ai cả. Hiện tại, mình cũng chưa xao lòng với ai , tuy nhiên động đất thì đã có nên mình cũng trấn an chị ý nhiều. Mình nói chẳng có bí quyết gì cao siêu cả , chỉ cứ sống như hồi vẫn ở với nhau í, tất nhiên là có thay đổi theme tý cho nó phù hợp

  1. Có thông tin của nhau thường xuyên, hồi xưa thì mail, giờ thì voice chat và webcam, đừng nên tiếc tiền net nhé, tiếc 100K lỡ mất cả cuộc đời như chơi. Nói thật, kể cũng hơi mất time nhưng mà không có thông tin của chồng, tớ khó chịu bứt rứt lắm ý.
  2. Chú ý cái nhẫn cưới có ở ngón áp út lão ý hay không, dù thế nào cũng không được tháo nó ra. Thực chất, cũng chả làm gì được đâu nhưng mình hay kiểm tra vụ này lắm.
  3. Nên offline với các bạn gái thay vì ngồi caffe riêng với 1 anh chàng vui tính, vì than gần gió là bùng không dập nổi. Với nị, phụ nữ có chồng hấp dẫn kinh lên được í, tớ đã nghe các đồng chí boy buôn với nhau thế. Cũng chẳng nên thân thiết với các bạn của chồng, của mình dù có khó khăn trong vụ lắp bóng đèn, hay sửa vòi nước, đôi khi cà phê đổ ra áo, thay đồ, nước tắm, da thịt sẽ làm bạn mụ mị khó cưỡng. Tặc phát là hỏng ngay
  4. Cũng nên có bất ngờ nho nhỏ vào những ngày đặc biệt chứ đừng chỉ gọi điện là hết nghĩa vụ nhé. Bác nhà tớ cũng vài lần gửi hoa về VN, không ghi gì mà tớ vẫn nhận ra là của người đàn ông của mình. Công này mấy lần đều của Hắc Trang cả. hehe. Nên có những buổi tối thú vị với những thực dơn tưởng tượng, căn phòng tưởng tượng, music tưởng tượng và nến cũng tưởng tượng nốt. Trò chơi này rất thú vị và bạn sẽ rất hạnh phúc. Thề, tớ đã thử rồi
  5. Kể lể là một việc làm không tốt, dưng mà nhà Nhím quy ước là cấm dấu diếm chuyện gì nên bọn tớ share tất, kể cả vụ động đất và nhà tớ động rừng, biết để hiểu tâm lý của nhau hơn chứ không phải để ghen tuông gì sất
  6. Tin nhau là điều quan trọng, dưng tin tuyệt đối là dễ vỡ mộng, vì chúng ta là người thường, chứ có vô cảm đêck đâu mà không rung rinh tý chút trước cái đẹp nhỉ. Tuy nhiên, tin tưởng là quy ước đã ký roẹt thành văn bản trước khi quyết tâm đi học xa nhà rồi. Dưng cũng phải biết chấp nhận sự thật gì đó nếu có, và đứng ở góc độ khác mà nhìn nhận. Cái này mình chưa trải qua nên cứ nói thế cho nó sướng.
  7. Viết blog mỗi khi thấy cô đơn, mỗi khi tronglòng sóng nổi, mỗi khi trời vần vù, và có mây mù. Uống nước mát, đi tán gẫu hoặc ra công viên chơi với lũ trẻ con nếu chưa có con và ngồi ngắm F1 nêú đã kịp nhào nặn nhé
  8. À, trước khi chồng đi vắng xa nhà, hãy kịp thời có ngay 1 đứa con, chứ đừng để gối rộng cô đơn khi đêm xuống. Thật ra, tớ mà không có Nhím, cóc thể chờ đợi 4 năm như bội đội đánh giặc hồi xưa đâu.
  9. Thăm hỏi bố mẹ chồng thường xuyên
  10. làm tốt tất cả các điều trên hoặc 99% cũng được.

Tái bút: Tớ thực hiện được gần hết đấy, và kết quả là bố Nhím không còn sự lựa chọn nào khác, không cần gọi điện thoại cho người thân, không cần trợ giúp của khán giả, không cần có phương án dự phòng.. vẫn đang tiếp tục chinh phục để làm triệu phú đây.

23/7/07

Vannam bị phẫu thuật ở đây




Lịch sử ra đời



Một hôm trời đầy mây
Ghé titi bờ lốc
Thấy 1 quả kính vài đi ốp
Và những cái comment chua đứt đuôi
( số con nòng nọc)
Thế là quen với vannam
Thế là add, thế là ok, thế là qua qua lại lại
Thế rồi nhận ra 1 sự thật
Nà nà, có 1 quả chua ngoa kinh điển
Có 1 quả không thể dừng nói
Vì sợ miệng lên da non

Để rồi thơ rằng




Bờ lốc xưa có diều hâu
Giờ vannam ngáp khẩu thành bài thơ
Mà thơ đâu chỉ là thơ
Lại thêm khuyến mại đôi bờ ong ve

Phác hoạ nhanh



Vannam tên gọi là Minh
Tính tình ham vui và yêu vợ
Đôi mắt to lồi cộng thêm kính
Chuyên đi súp bờ soi mọi người
Bớ cả làng đừng cười
Đừng mặc giúp qua bờ lốc vannam
(mà phải mặc váy dài đến gót)
Cũng đừng mặc áo 2D
(Phải mặc áo chống nắng í)
Nam giới cấm cởi trần
(Phải ít nhất là mayô)

Các cháu bé ít nhất cũng quấn tã
Cấm nude nhá
Vì ngài vannam í í
Có cái tật hay dùng kính hiển vi
Hay soi từng cọng rơm con kiến
Hay tìm từng con chấy hạt cơm vãi
Để khám phá những điều vui vẻ
Cho anh chị em rì lắc thoả thuê
Huầ hà
Thanh kíu nhé, bác vannam đáng mến
Huề hà
Hầy

-----
(ảnh bác vannam và bác 2ti)

Vannam bị phẫu thuật ở đây




Lịch sử ra đời



Một hôm trời đầy mây
Ghé titi bờ lốc
Thấy 1 quả kính vài đi ốp
Và những cái comment chua đứt đuôi
( số con nòng nọc)
Thế là quen với vannam
Thế là add, thế là ok, thế là qua qua lại lại
Thế rồi nhận ra 1 sự thật
Nà nà, có 1 quả chua ngoa kinh điển
Có 1 quả không thể dừng nói
Vì sợ miệng lên da non

Để rồi thơ rằng




Bờ lốc xưa có diều hâu
Giờ vannam ngáp khẩu thành bài thơ
Mà thơ đâu chỉ là thơ
Lại thêm khuyến mại đôi bờ ong ve

Phác hoạ nhanh



Vannam tên gọi là Minh
Tính tình ham vui và yêu vợ
Đôi mắt to lồi cộng thêm kính
Chuyên đi súp bờ soi mọi người
Bớ cả làng đừng cười
Đừng mặc giúp qua bờ lốc vannam
(mà phải mặc váy dài đến gót)
Cũng đừng mặc áo 2D
(Phải mặc áo chống nắng í)
Nam giới cấm cởi trần
(Phải ít nhất là mayô)

Các cháu bé ít nhất cũng quấn tã
Cấm nude nhá
Vì ngài vannam í í
Có cái tật hay dùng kính hiển vi
Hay soi từng cọng rơm con kiến
Hay tìm từng con chấy hạt cơm vãi
Để khám phá những điều vui vẻ
Cho anh chị em rì lắc thoả thuê
Huầ hà
Thanh kíu nhé, bác vannam đáng mến
Huề hà
Hầy

-----
(ảnh bác vannam và bác 2ti)

Vannam bị phẫu thuật ở đây




Lịch sử ra đời



Một hôm trời đầy mây
Ghé titi bờ lốc
Thấy 1 quả kính vài đi ốp
Và những cái comment chua đứt đuôi
( số con nòng nọc)
Thế là quen với vannam
Thế là add, thế là ok, thế là qua qua lại lại
Thế rồi nhận ra 1 sự thật
Nà nà, có 1 quả chua ngoa kinh điển
Có 1 quả không thể dừng nói
Vì sợ miệng lên da non

Để rồi thơ rằng




Bờ lốc xưa có diều hâu
Giờ vannam ngáp khẩu thành bài thơ
Mà thơ đâu chỉ là thơ
Lại thêm khuyến mại đôi bờ ong ve

Phác hoạ nhanh



Vannam tên gọi là Minh
Tính tình ham vui và yêu vợ
Đôi mắt to lồi cộng thêm kính
Chuyên đi súp bờ soi mọi người
Bớ cả làng đừng cười
Đừng mặc giúp qua bờ lốc vannam
(mà phải mặc váy dài đến gót)
Cũng đừng mặc áo 2D
(Phải mặc áo chống nắng í)
Nam giới cấm cởi trần
(Phải ít nhất là mayô)

Các cháu bé ít nhất cũng quấn tã
Cấm nude nhá
Vì ngài vannam í í
Có cái tật hay dùng kính hiển vi
Hay soi từng cọng rơm con kiến
Hay tìm từng con chấy hạt cơm vãi
Để khám phá những điều vui vẻ
Cho anh chị em rì lắc thoả thuê
Huầ hà
Thanh kíu nhé, bác vannam đáng mến
Huề hà
Hầy

-----
(ảnh bác vannam và bác 2ti)

Ngôi nhà tương lai




Mấy hôm nay, đầu óc bấn loạn về nhà cửa, về những sự lựa chọn đúng sai, về những hy vọng, về cả mớ thất vọng dự phòng... sẵn sàng để không bị sock. Nghĩ nam, rồi nghĩ bắc, nghĩ thấp rồi nghĩ cao,,, suy cho cùng nhà cũng chỉ là chỗ phục vụ nhu cầu ngủ thôi mà. Từ hồi cưới đến giờ, cũng đã bao giờ có cái nhà chính thức của riêng mình đâu. Cho dù chú rể có đưa cô dâu về 1 ngôi nhà to vật, mặt phố, xinh xắn lắp nhiều đèn đỏ. Cho dù trước khi cưới, cũng sơn phết, sửa sang, mua sắm ... dưng mà nó vẫn không thuộc sở hữu của mình. Vẫn chả phải của mình thật sự. ..

Thế mà hơn 2 năm gắn bó ở đó, giờ nghĩ nó thuộc về người khác, cái bếp nhỏ xíu cũ kỹ giờ sẽ bị phá, căn phòng khách xinh xinh cũng sẽ bị đập đi, rồi cái cửa sắt kéo lẹp xẹp cũng đã bị thay bằng kính sáng choang thì mình vẫn nao lòng khi đi qua nhà cũ. Ngôi nhà kết tinh 1 chú Nhím nghịch kinh dị, nhiều mồ hôi như nước lavie bị đổ í.

Ngôi nhà í đã thuộc về một người chủ khác, họ có thể kinh doanh, có thể ở , có thể đập phá hay làm gì tùy thích, dưng mà lòng mình vẫn cứ chộn vộn, mắt mình vẫn đắm đằm nhìn mỗi khi đi ngang qua. Mình yêu cái ổ đó lắm lắm

Giờ, đầu óc lại vẩn vơ nghĩ đến ngôi nhà trong tương lai, ngôi nhà không quá chật, nhưng cũng đừng quá rộng.. vì rộng mấy cũng bừa bộn thôi, mình là vua bầy bừa, ông xã mình là chúa bầy bừa, còn Nhím cũng thuộc loại siêu bầy bừa. Nên có lẽ ngôi nhà mới chỉ nên 60mthôi nhỉ. hè hè.

Thực ra mình thích có phòng chiếu phim và bar nhỏ, dưng mà ông xã lại không biết uống rượu, thôi, từ bỏ bar biếc đi vậy. Còn thì nói chung cũng chỉ đủ chức năng Ăn, Ngủ, Bài tiết là đủ hỉ. hì hì. Thực ra bây giờ cũng chả mong mỏi gì lắm, chỉ mong mọi thứ trôi qua nhẹ nhàng êm đẹp, đời còn dài, còn nhiều time để phấn đấu mà.

Nhưng mà tại sao, mỗi ngày cái list công năng sử dụng nhà của mình nó lại dài thêm ra nhỉ...
---
ảnh nhà mới của mẹ 1 chị bạn

Ngôi nhà tương lai




Mấy hôm nay, đầu óc bấn loạn về nhà cửa, về những sự lựa chọn đúng sai, về những hy vọng, về cả mớ thất vọng dự phòng... sẵn sàng để không bị sock. Nghĩ nam, rồi nghĩ bắc, nghĩ thấp rồi nghĩ cao,,, suy cho cùng nhà cũng chỉ là chỗ phục vụ nhu cầu ngủ thôi mà. Từ hồi cưới đến giờ, cũng đã bao giờ có cái nhà chính thức của riêng mình đâu. Cho dù chú rể có đưa cô dâu về 1 ngôi nhà to vật, mặt phố, xinh xắn lắp nhiều đèn đỏ. Cho dù trước khi cưới, cũng sơn phết, sửa sang, mua sắm ... dưng mà nó vẫn không thuộc sở hữu của mình. Vẫn chả phải của mình thật sự. ..

Thế mà hơn 2 năm gắn bó ở đó, giờ nghĩ nó thuộc về người khác, cái bếp nhỏ xíu cũ kỹ giờ sẽ bị phá, căn phòng khách xinh xinh cũng sẽ bị đập đi, rồi cái cửa sắt kéo lẹp xẹp cũng đã bị thay bằng kính sáng choang thì mình vẫn nao lòng khi đi qua nhà cũ. Ngôi nhà kết tinh 1 chú Nhím nghịch kinh dị, nhiều mồ hôi như nước lavie bị đổ í.

Ngôi nhà í đã thuộc về một người chủ khác, họ có thể kinh doanh, có thể ở , có thể đập phá hay làm gì tùy thích, dưng mà lòng mình vẫn cứ chộn vộn, mắt mình vẫn đắm đằm nhìn mỗi khi đi ngang qua. Mình yêu cái ổ đó lắm lắm

Giờ, đầu óc lại vẩn vơ nghĩ đến ngôi nhà trong tương lai, ngôi nhà không quá chật, nhưng cũng đừng quá rộng.. vì rộng mấy cũng bừa bộn thôi, mình là vua bầy bừa, ông xã mình là chúa bầy bừa, còn Nhím cũng thuộc loại siêu bầy bừa. Nên có lẽ ngôi nhà mới chỉ nên 60mthôi nhỉ. hè hè.

Thực ra mình thích có phòng chiếu phim và bar nhỏ, dưng mà ông xã lại không biết uống rượu, thôi, từ bỏ bar biếc đi vậy. Còn thì nói chung cũng chỉ đủ chức năng Ăn, Ngủ, Bài tiết là đủ hỉ. hì hì. Thực ra bây giờ cũng chả mong mỏi gì lắm, chỉ mong mọi thứ trôi qua nhẹ nhàng êm đẹp, đời còn dài, còn nhiều time để phấn đấu mà.

Nhưng mà tại sao, mỗi ngày cái list công năng sử dụng nhà của mình nó lại dài thêm ra nhỉ...
---
ảnh nhà mới của mẹ 1 chị bạn

Ngôi nhà tương lai




Mấy hôm nay, đầu óc bấn loạn về nhà cửa, về những sự lựa chọn đúng sai, về những hy vọng, về cả mớ thất vọng dự phòng... sẵn sàng để không bị sock. Nghĩ nam, rồi nghĩ bắc, nghĩ thấp rồi nghĩ cao,,, suy cho cùng nhà cũng chỉ là chỗ phục vụ nhu cầu ngủ thôi mà. Từ hồi cưới đến giờ, cũng đã bao giờ có cái nhà chính thức của riêng mình đâu. Cho dù chú rể có đưa cô dâu về 1 ngôi nhà to vật, mặt phố, xinh xắn lắp nhiều đèn đỏ. Cho dù trước khi cưới, cũng sơn phết, sửa sang, mua sắm ... dưng mà nó vẫn không thuộc sở hữu của mình. Vẫn chả phải của mình thật sự. ..

Thế mà hơn 2 năm gắn bó ở đó, giờ nghĩ nó thuộc về người khác, cái bếp nhỏ xíu cũ kỹ giờ sẽ bị phá, căn phòng khách xinh xinh cũng sẽ bị đập đi, rồi cái cửa sắt kéo lẹp xẹp cũng đã bị thay bằng kính sáng choang thì mình vẫn nao lòng khi đi qua nhà cũ. Ngôi nhà kết tinh 1 chú Nhím nghịch kinh dị, nhiều mồ hôi như nước lavie bị đổ í.

Ngôi nhà í đã thuộc về một người chủ khác, họ có thể kinh doanh, có thể ở , có thể đập phá hay làm gì tùy thích, dưng mà lòng mình vẫn cứ chộn vộn, mắt mình vẫn đắm đằm nhìn mỗi khi đi ngang qua. Mình yêu cái ổ đó lắm lắm

Giờ, đầu óc lại vẩn vơ nghĩ đến ngôi nhà trong tương lai, ngôi nhà không quá chật, nhưng cũng đừng quá rộng.. vì rộng mấy cũng bừa bộn thôi, mình là vua bầy bừa, ông xã mình là chúa bầy bừa, còn Nhím cũng thuộc loại siêu bầy bừa. Nên có lẽ ngôi nhà mới chỉ nên 60mthôi nhỉ. hè hè.

Thực ra mình thích có phòng chiếu phim và bar nhỏ, dưng mà ông xã lại không biết uống rượu, thôi, từ bỏ bar biếc đi vậy. Còn thì nói chung cũng chỉ đủ chức năng Ăn, Ngủ, Bài tiết là đủ hỉ. hì hì. Thực ra bây giờ cũng chả mong mỏi gì lắm, chỉ mong mọi thứ trôi qua nhẹ nhàng êm đẹp, đời còn dài, còn nhiều time để phấn đấu mà.

Nhưng mà tại sao, mỗi ngày cái list công năng sử dụng nhà của mình nó lại dài thêm ra nhỉ...
---
ảnh nhà mới của mẹ 1 chị bạn

20/7/07

Này thì là hoa Điệp vàng




Thực ra mình không thích màu vàng lắm, tuy có rực rỡ, tuy có ấm áp nhưng cứ mệt mệt thế nào í, thề. Tuy nhiên, hôm nay nhìn thấy hoa Điệp vàng chói trên cây mình lại thấy thảnh thơi lạ lùng.
2 chị em ngồi hóng gió, ngắm hoa, trò chuyện, gió hồ mát lộng và trong trẻo lắm í.

Yêu.

Sáng nay thênh thang cầu an, nhẹ nhõm và bỏ lại mọi xô bồ ngoài cánh cửa nâu

Víêt linh ta linh tinh, đổ 3cưn muối mà vẫn nhạt nhẽo vô cảm, tuy nhiên chả lẽ lại post mỗi cái ảnh hoa Điệp vàng làm Mecghi phải ngếch mắt

Đây là thông tin về màu vàng tớ search trên vi.wikipedia.org

  • Màu vàng là một màu sáng gây cảm giác vui vẻ, nhưng trong tiếng Anh, màu vàng làm cho người ta nghĩ tới bệnh vàng datính nhút nhát. Trong tiếng lóng Mỹ, sự nhút nhát được nói như là "yellow belly". Nó cũng có nghĩa như là một điều gì đó bại hoại, chẳng hạn như trong câu "yellow journalism" (có thể được hiểu bằng cụm từ "báo lá cải" để chỉ loại báo chí thiếu nghiêm trọng).
  • Ban nhạc Coldplay đã ghi một bài hát phổ biến là Yellow ("vàng"); ban nhạc The Beatles có bài hát tên là Yellow Submarine ("Tàu ngầm vàng"); ca sĩ Donovan có bài hát là Mellow Yellow ("Màu vàng êm dịu").
  • Màu vàng là biểu tượng cho Hoàng đế Trung Hoahoàng tộc Trung Quốc cũng như đối với các quốc gia chịu ảnh hưởng của nền văn minh Trung Hoa như Việt Nam, Nhật Bản v.v dưới thời phong kiến. Những người dân thường cũng như quan lại các cấp không được sử dụng màu vàng. Ngày nay việc sử dụng màu này không còn bị cấm đoán như vậy nữa. Nó cũng là màu của Tân Đảng tại Đài Loan.
  • Có nhiều bút chì được sơn màu vàng vì mối liên hệ của nó với Trung Quốc, khu vực mà than chì tốt nhất được tìm thấy. Chỉ có bút chì với than chì của Trung Quốc được sơn màu vàng.
  • Tại Mỹ trong thế kỷ 20, những người nhập cư từ Trung QuốcĐông Á được nói tới một cách miệt thị như là Yellow peril ("mối đe dọa màu vàng"), có lẽ ám chỉ tới màu da.
  • Màu vàng, trong các tổ chức chính trị quốc tế, là màu sắc của những người theo chủ nghĩa tự do.
  • Ở một số quốc gia, xe taxi được sơn màu vàng. Thực tế này bắt đầu từ thành phố New York, khi ở đó taxi do Harry N. Allen sở hữu được sơn màu vàng sau khi biết rằng màu vàng là màu dễ nhìn thấy nhất khi ở xa.
  • Tại CanadaMỹ, các xe buýt dành cho các trường học gần như thống nhất được sơn màu vàng (thông thường được nhắc đến như là "school bus yellow") vì mục đích dễ nhận thấy và an toàn. Những người điều hành hệ thống xe buýt của Anh chẳng hạn như FirstGroup đang cố gắng giới thiệu khái niệm này ở đó. "Màu vàng Caterpillar" và "màu vàng tầm nhin xa lớn" được sử dụng cho các thiết bị xây dựng đường cao tốc.
  • Trong môn đua ô tô, cờ hiệu màu vàng báo hiệu sự thận trọng. Các ô tô không được phép vượt nhau khi có cờ hiệu vàng.
  • Các "trang vàng" (yellow pages) là một phần của danh bạ điện thoại hay danh bạ điện thoại trực tuyến để liệt kê các số quan trọng theo thể loại. Chúng được gọi như vậy do chúng được in trên giấy màu vàng thay vì trên giấy thông thường.
  • Bánh vàng (hay yellow cake, cũng được biết như là urania và ôxít uran) là phần tinh chế của ôxít uran, thu được trong quá trình nghiền quặng uran. Yellowcake được sử dụng để làm nhiên liệu cho các lò phản ứng nguyên tử và trong làm giàu uran, một trong các bước quan trọng để chế tạo các vũ khí nguyên tử.
  • Hoa hồng vàng Texas, hay "hoa vàng Harison" lần đầu tiên nở hoa tại thành phố New York trong những năm thập niên 1830.
  • Màu vàng là màu của quả bóng của môn snooker (một thể thức chơi của môn bi da) có giá trị là hai điểm.
  • Màu vàng cũng là màu của các xe jíp cũ.
  • Khi màu vàng trộn với màu xanh lá cây, nó tạo thành màu vàng chanh (tiếng Anh: lime)
Còn tớ thì ấn tượng với 1 thí sinh hàng tuyển của chị em nghệ sĩ giới thiệu:
Em là Hoài Sang, em đến từ TPHCM, em yêu màu đen, ghét sự trinh trắng..haha ha.

18/7/07

Vui tí tởn




Hôm nay mình vui lắm í

Vui mà lại không thể nói ra được, kiểu như Xuân Bắc trong đuổi hình bắt chữ í, rất muốn người chơi đoán ra nhưng mà lại không được nhắc, vậy thì mình sẽ tiết lộ kiểu gợi ý nhé.

Hôm nay mình được 1 bác không phải là mẹ đẻ của mình thông báo 1 tin vui lớn, đó thực sự là 1 tin vui lớn với mình í, với gia đình mình í. Sắp có 1 cuộc thay đổi ngoạn mục và những sự lựa chọn khó khăn cho cuộc sống sắp tới, có thể sẽ rất tốt, cũng có thể sẽ nhiều sóng gió

Tuy nhiên, mình lại vui ở 1 nhẽ khác cơ vì mình được bác í tin ra phết, có thể dấu con bác í mà lại không dấu mình mới nạ chứ. Tuy nhiên, bác í bắt mình hứa là không được nói với ai hết, kể cả những người thân yêu nhất... ôi, khó nàm sao, vì mình có tật là đã vui là phải cười ha ha í....hị hị

Nào, nghe gợi ý này:

Đó là 1 vật dùng để che nắng, mưa, sấm, chớp có thể ảnh hưởng nếu không rút điện kịp thời. Nó khá to, cũng có thể bé tuỳ theo mình lựa chọn, nó có thể public hoặc riêng tư cũng là tuỳ theo ý nguyện của mình, nó có thể là cũ hay là mới tinh cũng là do mình gật hay lắc. Nó là điều gia đình mình mong muốn bấy lâu nay, từ lâu lắm rồi. Nó sẽ ngốn của mình khá nhiều thời gian và tiền bạc. Nó sẽ là một nơi mình có thể tuồn vào thải ra một số thứ linh tinh hàng ngày. Nó sẽ là chỗ lý tưởng để mình có những giấc ngủ mê hoặc thần tiên....

Khuyến mại thêm 1 số gợi ý nữa nhé: Nó sẽ là điều mà Nhím chưa bao giờ được có thực sự.

Đấy, niềm vui của mình đấy. hí hí hí

Vui tí tởn




Hôm nay mình vui lắm í

Vui mà lại không thể nói ra được, kiểu như Xuân Bắc trong đuổi hình bắt chữ í, rất muốn người chơi đoán ra nhưng mà lại không được nhắc, vậy thì mình sẽ tiết lộ kiểu gợi ý nhé.

Hôm nay mình được 1 bác không phải là mẹ đẻ của mình thông báo 1 tin vui lớn, đó thực sự là 1 tin vui lớn với mình í, với gia đình mình í. Sắp có 1 cuộc thay đổi ngoạn mục và những sự lựa chọn khó khăn cho cuộc sống sắp tới, có thể sẽ rất tốt, cũng có thể sẽ nhiều sóng gió

Tuy nhiên, mình lại vui ở 1 nhẽ khác cơ vì mình được bác í tin ra phết, có thể dấu con bác í mà lại không dấu mình mới nạ chứ. Tuy nhiên, bác í bắt mình hứa là không được nói với ai hết, kể cả những người thân yêu nhất... ôi, khó nàm sao, vì mình có tật là đã vui là phải cười ha ha í....hị hị

Nào, nghe gợi ý này:

Đó là 1 vật dùng để che nắng, mưa, sấm, chớp có thể ảnh hưởng nếu không rút điện kịp thời. Nó khá to, cũng có thể bé tuỳ theo mình lựa chọn, nó có thể public hoặc riêng tư cũng là tuỳ theo ý nguyện của mình, nó có thể là cũ hay là mới tinh cũng là do mình gật hay lắc. Nó là điều gia đình mình mong muốn bấy lâu nay, từ lâu lắm rồi. Nó sẽ ngốn của mình khá nhiều thời gian và tiền bạc. Nó sẽ là một nơi mình có thể tuồn vào thải ra một số thứ linh tinh hàng ngày. Nó sẽ là chỗ lý tưởng để mình có những giấc ngủ mê hoặc thần tiên....

Khuyến mại thêm 1 số gợi ý nữa nhé: Nó sẽ là điều mà Nhím chưa bao giờ được có thực sự.

Đấy, niềm vui của mình đấy. hí hí hí

Vui tí tởn




Hôm nay mình vui lắm í

Vui mà lại không thể nói ra được, kiểu như Xuân Bắc trong đuổi hình bắt chữ í, rất muốn người chơi đoán ra nhưng mà lại không được nhắc, vậy thì mình sẽ tiết lộ kiểu gợi ý nhé.

Hôm nay mình được 1 bác không phải là mẹ đẻ của mình thông báo 1 tin vui lớn, đó thực sự là 1 tin vui lớn với mình í, với gia đình mình í. Sắp có 1 cuộc thay đổi ngoạn mục và những sự lựa chọn khó khăn cho cuộc sống sắp tới, có thể sẽ rất tốt, cũng có thể sẽ nhiều sóng gió

Tuy nhiên, mình lại vui ở 1 nhẽ khác cơ vì mình được bác í tin ra phết, có thể dấu con bác í mà lại không dấu mình mới nạ chứ. Tuy nhiên, bác í bắt mình hứa là không được nói với ai hết, kể cả những người thân yêu nhất... ôi, khó nàm sao, vì mình có tật là đã vui là phải cười ha ha í....hị hị

Nào, nghe gợi ý này:

Đó là 1 vật dùng để che nắng, mưa, sấm, chớp có thể ảnh hưởng nếu không rút điện kịp thời. Nó khá to, cũng có thể bé tuỳ theo mình lựa chọn, nó có thể public hoặc riêng tư cũng là tuỳ theo ý nguyện của mình, nó có thể là cũ hay là mới tinh cũng là do mình gật hay lắc. Nó là điều gia đình mình mong muốn bấy lâu nay, từ lâu lắm rồi. Nó sẽ ngốn của mình khá nhiều thời gian và tiền bạc. Nó sẽ là một nơi mình có thể tuồn vào thải ra một số thứ linh tinh hàng ngày. Nó sẽ là chỗ lý tưởng để mình có những giấc ngủ mê hoặc thần tiên....

Khuyến mại thêm 1 số gợi ý nữa nhé: Nó sẽ là điều mà Nhím chưa bao giờ được có thực sự.

Đấy, niềm vui của mình đấy. hí hí hí

16/7/07

Cùng là H20 nhưng rất khác nhau




Thứ 7, cho Nhím lên ông bà nội chơi, trời nóng oi nồng nặc, thế mà qua lăng Bác gặp đúng lúc tưới cỏ. Nhím hưng phấn tột độ, trèo phắt xuống xe, nhảy lò cò, chạy tung tăng giữa các đường đi len giữ thảm cỏ rộng lớn như sa mạc (?) Nhím phát biểu là cỏ ở đây rộng như Samạc làm mẹ cười vỡ cả Hội trường Ba Đình. Chả hiểu sao Nhím lại có sự so sánh kỳ lại như vậy, chắc là hội chứng Xác Ướp Ai cập đây.



Nhím nhí nhố lắm, cứ chạy theo tia nước, nhìn khung cảnh hoành tráng trắng xoá nước cu cậu cứ gọi là đờ đẫn cả người vì sướng. Đến khi mẹ bắt lên xe cũng chưa chịu đi, cứ đòi chờ hết vụ tưới cỏ mới chịu về. Mẹ và Nhím cùng thích chí


Đến hôm qua, mẹ về gặp trời mưa, mưa sao mà to thế (bác vannam làm chứng), mẹ cũng đú đởn theo Nhím, tắm mưa 1 phen xem sao, đã lâu lắm rồi không đi dầm mưa cho nó xì teen (hehe) thực ra là lúc vào hàng mua áo mưa thì đã ướt hết mất rồi nên thôi, dầm luôn cho nó máu. Mưa to kinh, nước quất vào làn da mịn màng của mẹ như kim chích ý, rồi tay và ngực nữa, đau rát và khó chịu. Toàn thân ướt sũng sĩnh, đường phố ngập lụt, kim xăng nhấp nháy báo là nhiên liệu dập dòm cạn mới sợ. Nhìn đường phố úng lụt vì nước chưa rút kịp, cái gầm xe thì thấp, đi chậm sợ chết máy, đi nhanh sợ ngã và bị chửi vì xe bắn kinh dị. Khi bị dồn vào chân tường tự dưng thông minh, nhanh nhẹn đột xuất nên đã vượt qua khói đống lầy lội 1 cách ngoạn mục. Lúc đấy mình đành lựa chọn bị chửi vì nước bắn, nghĩ là toàn dân mặc áo mưa hoặc bị ướt, có làm bắn nước cũng không sao nên chấp nhận người khiếm thính xem sao. Quả là có 2 người góp ý “cậy xe ga, đi bắn hết lên người ta” và 1 câu gì nữa không rõ, Còn mình thì thích cảm giác giống như Thuỷ Tinh, rẽ nước đi ngoạn mục. he he . Tuy dầm mưa vậy nhưng về là phải rửa mặt gội đầu ngay, vì nếu để nước mưa trên mặt thì hỏng da mặt (nước mưa có 1 số chất như kiềm và acid nhẹ khiến mặt dễ sần, thâm, còn nước mưa vào tóc mà không gội thì dễ có con chấy trũi lắm í.

(ảnh copy của bạn Mayer minh hoạ vì chưa chụp được cái nào ưng ý)

Cuối cùng, khi về đến nhà ăn mừng thoát nạn hết xăng và chết maý thì lại oạch 1 phát ở trên sân, bầm tím 1 số chỗ…

Kết luận rút ra là:

+ Cùng là nước nhưng cũng có nhiều loại khác nhau, phải chọn cái phù hợp với mình

+ Phải luôn cẩn thận, tai nạn chỉ rình rập khi ta chủ quan và sơ ý..

He he

14/7/07

Lên cân và mang bầu




Kim đồng hồ loạn xạ khi tớ bước lên bàn cân, tim run rẩy khi kim cứ đi qua đi lại ở con số 55, 56, 54kg... rồi chầm chậm dừng ở số 55, bằng đúng hồi có bầu Nhím 4 tháng đấy, dưng mà lần này thì lại chẳng có bầu bí gì

Tớ phải giải thích như vậy vì trong suốt thời gian qua, rất nhiều bạn bè hỏi có gì chưa, chồng về phép những 4 tuần, không bẫy được gì à, máy rỉ à, dạo này lông mày hơi dựng, và dạo này có vẻ mệt mỏi thế nào ý.

Hôm vừa rồi, có 1 số câu văn xuôi xuống dòng, biểu hiện là thích chửi bậy và đau lưng, mấy bác còn phỏng đoán em có bầu... em đính chính là em trượt rồi ạ, trượt chính xác rồi ạ

Hôm nay lên nhà chồng, mẹ chồng ra âu yếm hỏi là con có thấy gì không, tớ phì cả cười...dào ôi, sao tự dưng lại phải có bầu khi chồng đi vắng, rồi tự chăm mình, chăm cái bụng, chăm thằng anh của cái bụng à, bố Nhím về hẳn thì mới bầu bí gì thì bầu bí. Thôi, khoác lác vậy chứ chẳng qua là chưa có, chứ mà trời cho đứa nữa chắc hẳn sẽ mừng húm, kêu inh cho mà xem.

Nhưng cũng vì mọi người nhầm nhiều quá nên mình cũng soi gương nhìn lại mình, quả là bước đi có nặng nề, áo quần chật chội khó chịu vô cùng... và chính cái cân đã nói lên điều này, theo tính toán của hiệp hội dinh dưỡng Châu Á, mình đã chính thức thừa 3 cân 4 lạng rồi. Với chiều cao như hiện nay của mình thì mình chỉ nên có 51 cân 7 lạng là vừa. vậy mà mình lại 55kg. Theo tính toán của 1 số spa và những trung tâm giảm béo thì mình phải mất khoảng 20 triệu để tốngkhứ 3kg 4 mỡ thừa ra ngoài. Trời ui, đắt hơn cả mỡ cá mập í nhỉ. Kinh

Lý do lên cân của mình là:
1. Chồng về phép, rửng mỡ
2. Chồng về, tẩm bổ như tẩm bổ bà đẻ nên béo hú
3. Chồng về, mọi yêu cầu được đáp ứng nên lên cân
....
Tất cả các lý do đều liên quan đến chồng....---> suy ra chồng là thủ phạm khiến vợ béo hú, vây thì chồng phải lo đủ 20 triệu cho vợ đi giảm cân tại spa..hehe

Còn bây giờ, tớ viết entry này tự hứa rằng trong 2 tháng tới tớ sẽ quyết tâm giảm cân.
Titi: Nhớ rủ em ăn ốc thường xuyên vì ốc không gây béo
Huonghuong: nhớ thỉnh thoảng cho em cốc sữa chua nhé
Hắc; nhớ thi thoảng cho chị đi uốngtrà giảm béo

Thế thôi, đi ngủ đây vì ngủ muộn cũng là nguyên nhân béo phì

Note: Cả nhà ơi: có ai thích tính toán cân nặng lý tưởng của mình là bao nhiêu thì gửi comment cho tớ thông số sau, tớ có cái bảng tính toán rất chi là khoa học đấy
1. Chiều cao?
2. Tuổi?
3. Cân nặng?
4. Làm việc gì (tính chất công việc)
5. Giới tính?
6. Và phải không có gì bất thường vể cơ thể, tuổi từ 18 trở lên nhá... tớ sẽ tính toán về cân nặng lý tưởng và chỉ số kcalo mỗi ngày phải ngốn...

------
(ảnh do em Thành nick vang_em_nha_que chụp
tên ảnh: Nàng béo suy tư)

Lên cân và mang bầu




Kim đồng hồ loạn xạ khi tớ bước lên bàn cân, tim run rẩy khi kim cứ đi qua đi lại ở con số 55, 56, 54kg... rồi chầm chậm dừng ở số 55, bằng đúng hồi có bầu Nhím 4 tháng đấy, dưng mà lần này thì lại chẳng có bầu bí gì

Tớ phải giải thích như vậy vì trong suốt thời gian qua, rất nhiều bạn bè hỏi có gì chưa, chồng về phép những 4 tuần, không bẫy được gì à, máy rỉ à, dạo này lông mày hơi dựng, và dạo này có vẻ mệt mỏi thế nào ý.

Hôm vừa rồi, có 1 số câu văn xuôi xuống dòng, biểu hiện là thích chửi bậy và đau lưng, mấy bác còn phỏng đoán em có bầu... em đính chính là em trượt rồi ạ, trượt chính xác rồi ạ

Hôm nay lên nhà chồng, mẹ chồng ra âu yếm hỏi là con có thấy gì không, tớ phì cả cười...dào ôi, sao tự dưng lại phải có bầu khi chồng đi vắng, rồi tự chăm mình, chăm cái bụng, chăm thằng anh của cái bụng à, bố Nhím về hẳn thì mới bầu bí gì thì bầu bí. Thôi, khoác lác vậy chứ chẳng qua là chưa có, chứ mà trời cho đứa nữa chắc hẳn sẽ mừng húm, kêu inh cho mà xem.

Nhưng cũng vì mọi người nhầm nhiều quá nên mình cũng soi gương nhìn lại mình, quả là bước đi có nặng nề, áo quần chật chội khó chịu vô cùng... và chính cái cân đã nói lên điều này, theo tính toán của hiệp hội dinh dưỡng Châu Á, mình đã chính thức thừa 3 cân 4 lạng rồi. Với chiều cao như hiện nay của mình thì mình chỉ nên có 51 cân 7 lạng là vừa. vậy mà mình lại 55kg. Theo tính toán của 1 số spa và những trung tâm giảm béo thì mình phải mất khoảng 20 triệu để tốngkhứ 3kg 4 mỡ thừa ra ngoài. Trời ui, đắt hơn cả mỡ cá mập í nhỉ. Kinh

Lý do lên cân của mình là:
1. Chồng về phép, rửng mỡ
2. Chồng về, tẩm bổ như tẩm bổ bà đẻ nên béo hú
3. Chồng về, mọi yêu cầu được đáp ứng nên lên cân
....
Tất cả các lý do đều liên quan đến chồng....---> suy ra chồng là thủ phạm khiến vợ béo hú, vây thì chồng phải lo đủ 20 triệu cho vợ đi giảm cân tại spa..hehe

Còn bây giờ, tớ viết entry này tự hứa rằng trong 2 tháng tới tớ sẽ quyết tâm giảm cân.
Titi: Nhớ rủ em ăn ốc thường xuyên vì ốc không gây béo
Huonghuong: nhớ thỉnh thoảng cho em cốc sữa chua nhé
Hắc; nhớ thi thoảng cho chị đi uốngtrà giảm béo

Thế thôi, đi ngủ đây vì ngủ muộn cũng là nguyên nhân béo phì

Note: Cả nhà ơi: có ai thích tính toán cân nặng lý tưởng của mình là bao nhiêu thì gửi comment cho tớ thông số sau, tớ có cái bảng tính toán rất chi là khoa học đấy
1. Chiều cao?
2. Tuổi?
3. Cân nặng?
4. Làm việc gì (tính chất công việc)
5. Giới tính?
6. Và phải không có gì bất thường vể cơ thể, tuổi từ 18 trở lên nhá... tớ sẽ tính toán về cân nặng lý tưởng và chỉ số kcalo mỗi ngày phải ngốn...

------
(ảnh do em Thành nick vang_em_nha_que chụp
tên ảnh: Nàng béo suy tư)

Lên cân và mang bầu




Kim đồng hồ loạn xạ khi tớ bước lên bàn cân, tim run rẩy khi kim cứ đi qua đi lại ở con số 55, 56, 54kg... rồi chầm chậm dừng ở số 55, bằng đúng hồi có bầu Nhím 4 tháng đấy, dưng mà lần này thì lại chẳng có bầu bí gì

Tớ phải giải thích như vậy vì trong suốt thời gian qua, rất nhiều bạn bè hỏi có gì chưa, chồng về phép những 4 tuần, không bẫy được gì à, máy rỉ à, dạo này lông mày hơi dựng, và dạo này có vẻ mệt mỏi thế nào ý.

Hôm vừa rồi, có 1 số câu văn xuôi xuống dòng, biểu hiện là thích chửi bậy và đau lưng, mấy bác còn phỏng đoán em có bầu... em đính chính là em trượt rồi ạ, trượt chính xác rồi ạ

Hôm nay lên nhà chồng, mẹ chồng ra âu yếm hỏi là con có thấy gì không, tớ phì cả cười...dào ôi, sao tự dưng lại phải có bầu khi chồng đi vắng, rồi tự chăm mình, chăm cái bụng, chăm thằng anh của cái bụng à, bố Nhím về hẳn thì mới bầu bí gì thì bầu bí. Thôi, khoác lác vậy chứ chẳng qua là chưa có, chứ mà trời cho đứa nữa chắc hẳn sẽ mừng húm, kêu inh cho mà xem.

Nhưng cũng vì mọi người nhầm nhiều quá nên mình cũng soi gương nhìn lại mình, quả là bước đi có nặng nề, áo quần chật chội khó chịu vô cùng... và chính cái cân đã nói lên điều này, theo tính toán của hiệp hội dinh dưỡng Châu Á, mình đã chính thức thừa 3 cân 4 lạng rồi. Với chiều cao như hiện nay của mình thì mình chỉ nên có 51 cân 7 lạng là vừa. vậy mà mình lại 55kg. Theo tính toán của 1 số spa và những trung tâm giảm béo thì mình phải mất khoảng 20 triệu để tốngkhứ 3kg 4 mỡ thừa ra ngoài. Trời ui, đắt hơn cả mỡ cá mập í nhỉ. Kinh

Lý do lên cân của mình là:
1. Chồng về phép, rửng mỡ
2. Chồng về, tẩm bổ như tẩm bổ bà đẻ nên béo hú
3. Chồng về, mọi yêu cầu được đáp ứng nên lên cân
....
Tất cả các lý do đều liên quan đến chồng....---> suy ra chồng là thủ phạm khiến vợ béo hú, vây thì chồng phải lo đủ 20 triệu cho vợ đi giảm cân tại spa..hehe

Còn bây giờ, tớ viết entry này tự hứa rằng trong 2 tháng tới tớ sẽ quyết tâm giảm cân.
Titi: Nhớ rủ em ăn ốc thường xuyên vì ốc không gây béo
Huonghuong: nhớ thỉnh thoảng cho em cốc sữa chua nhé
Hắc; nhớ thi thoảng cho chị đi uốngtrà giảm béo

Thế thôi, đi ngủ đây vì ngủ muộn cũng là nguyên nhân béo phì

Note: Cả nhà ơi: có ai thích tính toán cân nặng lý tưởng của mình là bao nhiêu thì gửi comment cho tớ thông số sau, tớ có cái bảng tính toán rất chi là khoa học đấy
1. Chiều cao?
2. Tuổi?
3. Cân nặng?
4. Làm việc gì (tính chất công việc)
5. Giới tính?
6. Và phải không có gì bất thường vể cơ thể, tuổi từ 18 trở lên nhá... tớ sẽ tính toán về cân nặng lý tưởng và chỉ số kcalo mỗi ngày phải ngốn...

------
(ảnh do em Thành nick vang_em_nha_que chụp
tên ảnh: Nàng béo suy tư)

13/7/07

Vietnam Idol - Saigon : many cuties and funny moments





xì trét mấy cũng rì lách khi xem những đoạn vui vui này.

Vietnam Idol - Saigon : many cuties and funny moments





xì trét mấy cũng rì lách khi xem những đoạn vui vui này.

Vietnam Idol - Saigon : many cuties and funny moments





xì trét mấy cũng rì lách khi xem những đoạn vui vui này.

12/7/07

Em và Nó




Khi em và nó từ chỗ là 2 người cùng chiến tuyến, rồi trở thành 2 người bảo vệ những thương hiệu đối thủ của nhau. Rồi, khi em ra đi, em hồ hởi khoe với nó là lương của em cao gấp đôi lương nó, và rằng chỗ mới là 1 nơi làm việc vô cùng thoải mái. Em có nghĩ rằng em nói thế sẽ làm cho bạn của mình buồn hay không, nó vẫn là bạn của em đấy. Rồi em dùng trí thông minh của mình để moi tin tức từ nó 1 cách khéo léo, rồi em dùng tiểu xảo để biết câu trả lời của nó vì em biết nó khó từ chối với bạn thân. Còn nó thì vẫn vô tư cho rằng nó như vậy là chả tiết lộ gì cả. Còn chị, chị quan sát và thấy em đang cố gắng tận dụng hiểu biết của nó để loại bỏ chính nó dần ra khỏi cuộc chơi.

Chị và nó đều biết, em chuyển đến 1 chỗ mới ra sao, em sẽ được làm việc thế nào, chị và nó đều mong muốn em tìm được 1 chỗ làm tốt, ổn định, lâu dài để em có thể phát triển hết mình. Tiếc rằng em bào chữa làm ở đó 1 thời gian để kiếm tiền... rồi em sẽ tìm công việc khác, em chả thiết tha với cái gì cả, em có thể lấy thông tin của cả bạn bè mình, bất chấp .... để đạt được những mục đích ngắn hạn của em. ... Tuy nhiên, thực sự sức sáng tạo của em cũng có hạn (chị tiếc là hồi xưa em khá hơn nó thì bi giờ nó khá hơn em rất nhiều, điểm khá rõ rệt nhất là nó đang dần dần vượt qua bản thân mình), còn em, chị đọc được những bản copy rồi paste vụng về của em khắp nơi, copy và paste của em không sao, em copy rồi paste của nó vương vãi.. chị và nó thâý bực bội rồi cũng chỉ nhếch mép, em đã thảm hại đến thế. Vài hôm nay, chị và nó lại phát hiện những ý tưởng của chị và nó ở 1 đối thủ tầm cỡ… bực mình 1 những cũng có chút buồn cười, vì cả 1 ê kíp hùng hậu với quỹ lương gấp nhiều lần chị và nó cũng cho ra những sản phẩm nhái cao cấp lại của chính chị và nó… he he. Đúng là cái đồ Văn hoá doanh nhân.

Chị rất hay quát nó, chị coi nó như em mình, làm em chắc mới hay bị nghe các bà chị quát vì muốn cho em mình tốt hơn. Và chị thấy tin tưởng nó lắm, dù biết cũng đôi khi nó mệt mỏi và áp lực vì thấy công việc bế tắc, vì bị chị quát. Tuy vậy, chị cũng thấy ấm áp vì cũng nhờ sự tin tưởng của nó hồi xưa mà chị đã cố gắng tự làm gì đó cho mình. Có thể nó không giỏi bằng em ở 1 số thứ, có thể nó không khéo léo như em, nhưng nó là người luôn học hỏi để tiến tới, chứ không như em, luôn thu hẹp và sợ người khác biết điểm yếu, em phải – trái, trên dưới khó lường và em thực sự là người không đáng tin, khó có thể trở thành tri kỷ được. Chị đã có những trải nghiệm về em, em có thể vì mục đích cá nhân mà để nó lâm vào tình cảnh chả ra gì với chị… chị cũng thấy buồn mấy hôm nay vì những sự thay đổi và suy nghĩ hời hợt của em. Chị đã từng nghĩ em là 1 cô bé chơi được. Nói chung em thực sự đã đi ra khỏi tình bạn của chị, em thân mến.

Em và Nó




Khi em và nó từ chỗ là 2 người cùng chiến tuyến, rồi trở thành 2 người bảo vệ những thương hiệu đối thủ của nhau. Rồi, khi em ra đi, em hồ hởi khoe với nó là lương của em cao gấp đôi lương nó, và rằng chỗ mới là 1 nơi làm việc vô cùng thoải mái. Em có nghĩ rằng em nói thế sẽ làm cho bạn của mình buồn hay không, nó vẫn là bạn của em đấy. Rồi em dùng trí thông minh của mình để moi tin tức từ nó 1 cách khéo léo, rồi em dùng tiểu xảo để biết câu trả lời của nó vì em biết nó khó từ chối với bạn thân. Còn nó thì vẫn vô tư cho rằng nó như vậy là chả tiết lộ gì cả. Còn chị, chị quan sát và thấy em đang cố gắng tận dụng hiểu biết của nó để loại bỏ chính nó dần ra khỏi cuộc chơi.

Chị và nó đều biết, em chuyển đến 1 chỗ mới ra sao, em sẽ được làm việc thế nào, chị và nó đều mong muốn em tìm được 1 chỗ làm tốt, ổn định, lâu dài để em có thể phát triển hết mình. Tiếc rằng em bào chữa làm ở đó 1 thời gian để kiếm tiền... rồi em sẽ tìm công việc khác, em chả thiết tha với cái gì cả, em có thể lấy thông tin của cả bạn bè mình, bất chấp .... để đạt được những mục đích ngắn hạn của em. ... Tuy nhiên, thực sự sức sáng tạo của em cũng có hạn (chị tiếc là hồi xưa em khá hơn nó thì bi giờ nó khá hơn em rất nhiều, điểm khá rõ rệt nhất là nó đang dần dần vượt qua bản thân mình), còn em, chị đọc được những bản copy rồi paste vụng về của em khắp nơi, copy và paste của em không sao, em copy rồi paste của nó vương vãi.. chị và nó thâý bực bội rồi cũng chỉ nhếch mép, em đã thảm hại đến thế. Vài hôm nay, chị và nó lại phát hiện những ý tưởng của chị và nó ở 1 đối thủ tầm cỡ… bực mình 1 những cũng có chút buồn cười, vì cả 1 ê kíp hùng hậu với quỹ lương gấp nhiều lần chị và nó cũng cho ra những sản phẩm nhái cao cấp lại của chính chị và nó… he he. Đúng là cái đồ Văn hoá doanh nhân.

Chị rất hay quát nó, chị coi nó như em mình, làm em chắc mới hay bị nghe các bà chị quát vì muốn cho em mình tốt hơn. Và chị thấy tin tưởng nó lắm, dù biết cũng đôi khi nó mệt mỏi và áp lực vì thấy công việc bế tắc, vì bị chị quát. Tuy vậy, chị cũng thấy ấm áp vì cũng nhờ sự tin tưởng của nó hồi xưa mà chị đã cố gắng tự làm gì đó cho mình. Có thể nó không giỏi bằng em ở 1 số thứ, có thể nó không khéo léo như em, nhưng nó là người luôn học hỏi để tiến tới, chứ không như em, luôn thu hẹp và sợ người khác biết điểm yếu, em phải – trái, trên dưới khó lường và em thực sự là người không đáng tin, khó có thể trở thành tri kỷ được. Chị đã có những trải nghiệm về em, em có thể vì mục đích cá nhân mà để nó lâm vào tình cảnh chả ra gì với chị… chị cũng thấy buồn mấy hôm nay vì những sự thay đổi và suy nghĩ hời hợt của em. Chị đã từng nghĩ em là 1 cô bé chơi được. Nói chung em thực sự đã đi ra khỏi tình bạn của chị, em thân mến.

Em và Nó




Khi em và nó từ chỗ là 2 người cùng chiến tuyến, rồi trở thành 2 người bảo vệ những thương hiệu đối thủ của nhau. Rồi, khi em ra đi, em hồ hởi khoe với nó là lương của em cao gấp đôi lương nó, và rằng chỗ mới là 1 nơi làm việc vô cùng thoải mái. Em có nghĩ rằng em nói thế sẽ làm cho bạn của mình buồn hay không, nó vẫn là bạn của em đấy. Rồi em dùng trí thông minh của mình để moi tin tức từ nó 1 cách khéo léo, rồi em dùng tiểu xảo để biết câu trả lời của nó vì em biết nó khó từ chối với bạn thân. Còn nó thì vẫn vô tư cho rằng nó như vậy là chả tiết lộ gì cả. Còn chị, chị quan sát và thấy em đang cố gắng tận dụng hiểu biết của nó để loại bỏ chính nó dần ra khỏi cuộc chơi.

Chị và nó đều biết, em chuyển đến 1 chỗ mới ra sao, em sẽ được làm việc thế nào, chị và nó đều mong muốn em tìm được 1 chỗ làm tốt, ổn định, lâu dài để em có thể phát triển hết mình. Tiếc rằng em bào chữa làm ở đó 1 thời gian để kiếm tiền... rồi em sẽ tìm công việc khác, em chả thiết tha với cái gì cả, em có thể lấy thông tin của cả bạn bè mình, bất chấp .... để đạt được những mục đích ngắn hạn của em. ... Tuy nhiên, thực sự sức sáng tạo của em cũng có hạn (chị tiếc là hồi xưa em khá hơn nó thì bi giờ nó khá hơn em rất nhiều, điểm khá rõ rệt nhất là nó đang dần dần vượt qua bản thân mình), còn em, chị đọc được những bản copy rồi paste vụng về của em khắp nơi, copy và paste của em không sao, em copy rồi paste của nó vương vãi.. chị và nó thâý bực bội rồi cũng chỉ nhếch mép, em đã thảm hại đến thế. Vài hôm nay, chị và nó lại phát hiện những ý tưởng của chị và nó ở 1 đối thủ tầm cỡ… bực mình 1 những cũng có chút buồn cười, vì cả 1 ê kíp hùng hậu với quỹ lương gấp nhiều lần chị và nó cũng cho ra những sản phẩm nhái cao cấp lại của chính chị và nó… he he. Đúng là cái đồ Văn hoá doanh nhân.

Chị rất hay quát nó, chị coi nó như em mình, làm em chắc mới hay bị nghe các bà chị quát vì muốn cho em mình tốt hơn. Và chị thấy tin tưởng nó lắm, dù biết cũng đôi khi nó mệt mỏi và áp lực vì thấy công việc bế tắc, vì bị chị quát. Tuy vậy, chị cũng thấy ấm áp vì cũng nhờ sự tin tưởng của nó hồi xưa mà chị đã cố gắng tự làm gì đó cho mình. Có thể nó không giỏi bằng em ở 1 số thứ, có thể nó không khéo léo như em, nhưng nó là người luôn học hỏi để tiến tới, chứ không như em, luôn thu hẹp và sợ người khác biết điểm yếu, em phải – trái, trên dưới khó lường và em thực sự là người không đáng tin, khó có thể trở thành tri kỷ được. Chị đã có những trải nghiệm về em, em có thể vì mục đích cá nhân mà để nó lâm vào tình cảnh chả ra gì với chị… chị cũng thấy buồn mấy hôm nay vì những sự thay đổi và suy nghĩ hời hợt của em. Chị đã từng nghĩ em là 1 cô bé chơi được. Nói chung em thực sự đã đi ra khỏi tình bạn của chị, em thân mến.

Bình chọn việc cần thiết trong ngày




Tôi thấy mình thực sự cằng thẳng mỗi buổi sáng đến cái ổ làm việc của mình, chẳng biết nên bắt đầu từ đâu và kết thúc thế nào, đến mức tôi cũng không xếp nổi lịch làm việc theo time như thói quen vẫn làm. Tôi đã âu vờ lốt rồi, có quá nhiều việc cần phải giải quyết và thực sự khách quan mà nói thì chẳng có cách nào để thực hiện nó cả. Thậm chí nếu tôi có dành cả 24h mỗi ngày và cả 7 ngày trong tuần có lẽ cũng chỉ nhìn sổ làm việc của mình rồi cười vô hồn như các la hán chùa Tây Phương vậy

Mấy ngày qua, tôi nhìn list công việc cuối ngày còn đến cả trang mà sợ, không thể làm nó thì cũng đành vậy, tôi buông cả 2 tay, chống nó vào sườn rồi đi về. Bỏ lại sau lưng quyển sổ đen, bỏ lại sau lưng cái bàn đầy ngộn, bỏ lại cả cốc nước uống dở vì sợ quay lại sẽ lại ngồi cắm cúi làm nốt, uống nốt, dọn dẹp nốt…

Cuối cùng, chính nhờ những ngày mệt mỏi như thế tôi cũng rút ra 1 chân lý hay ho rằng khi tôi bỏ dở list công việc, trời vẫn nắng rực rỡ, báo vẫn ra đều đều, khách hàng vẫn OK thì tại sao tôi lại phải lao lực, khổ sở trong list mê hồn trận gạch xóa kia.Và tôi nhận thấy rằng cái list của tôi có vấn đề chứ không phải năng lực của mình có vẫn đề. Và cái list cũ do tôi vè ra quả là 1 ảo tưởng xa vời, vì những cái việc tên dài dằng dặc khó cắt ngắn đó là những cái việc chẳng đâu vào đâu cả và tôi có thể past cho cấp dưới của mình một cách nhanh chóng. Họ có cơ hội để phát triển còn tôi thì làm những cái to hơn, hì hì, thích thật.

Tôi bắt đầu biết tận hưởng những phút ăn cắp đó dành cho con zai của mình, đi ăn kem, dạo phố…và lần đầu tiên trong đời, tôi thấy nắng cũng không đến nỗi quá tệ, nóng lại là cơ hội cho tôi diện những chiếc áo sexy hơn mà chả bị ai soi hay ý kiến ý cò gì cả. Tôi khóai chí tận hưởng cảm giác công việc của mình bị đì lây một cách vui mừng, tôi đã rời bỏ được những cái dây cà dây muống lan man linh tinh í.



Tôi đã dải rút ra rằng: Chỉ nên làm những việc thực sự cần thiết chứ không nên chỉ hài lòng khi bạn đã hoàn thành list việc phải không???


ôi, mê sảng rồi..

Bình chọn việc cần thiết trong ngày




Tôi thấy mình thực sự cằng thẳng mỗi buổi sáng đến cái ổ làm việc của mình, chẳng biết nên bắt đầu từ đâu và kết thúc thế nào, đến mức tôi cũng không xếp nổi lịch làm việc theo time như thói quen vẫn làm. Tôi đã âu vờ lốt rồi, có quá nhiều việc cần phải giải quyết và thực sự khách quan mà nói thì chẳng có cách nào để thực hiện nó cả. Thậm chí nếu tôi có dành cả 24h mỗi ngày và cả 7 ngày trong tuần có lẽ cũng chỉ nhìn sổ làm việc của mình rồi cười vô hồn như các la hán chùa Tây Phương vậy

Mấy ngày qua, tôi nhìn list công việc cuối ngày còn đến cả trang mà sợ, không thể làm nó thì cũng đành vậy, tôi buông cả 2 tay, chống nó vào sườn rồi đi về. Bỏ lại sau lưng quyển sổ đen, bỏ lại sau lưng cái bàn đầy ngộn, bỏ lại cả cốc nước uống dở vì sợ quay lại sẽ lại ngồi cắm cúi làm nốt, uống nốt, dọn dẹp nốt…

Cuối cùng, chính nhờ những ngày mệt mỏi như thế tôi cũng rút ra 1 chân lý hay ho rằng khi tôi bỏ dở list công việc, trời vẫn nắng rực rỡ, báo vẫn ra đều đều, khách hàng vẫn OK thì tại sao tôi lại phải lao lực, khổ sở trong list mê hồn trận gạch xóa kia.Và tôi nhận thấy rằng cái list của tôi có vấn đề chứ không phải năng lực của mình có vẫn đề. Và cái list cũ do tôi vè ra quả là 1 ảo tưởng xa vời, vì những cái việc tên dài dằng dặc khó cắt ngắn đó là những cái việc chẳng đâu vào đâu cả và tôi có thể past cho cấp dưới của mình một cách nhanh chóng. Họ có cơ hội để phát triển còn tôi thì làm những cái to hơn, hì hì, thích thật.

Tôi bắt đầu biết tận hưởng những phút ăn cắp đó dành cho con zai của mình, đi ăn kem, dạo phố…và lần đầu tiên trong đời, tôi thấy nắng cũng không đến nỗi quá tệ, nóng lại là cơ hội cho tôi diện những chiếc áo sexy hơn mà chả bị ai soi hay ý kiến ý cò gì cả. Tôi khóai chí tận hưởng cảm giác công việc của mình bị đì lây một cách vui mừng, tôi đã rời bỏ được những cái dây cà dây muống lan man linh tinh í.



Tôi đã dải rút ra rằng: Chỉ nên làm những việc thực sự cần thiết chứ không nên chỉ hài lòng khi bạn đã hoàn thành list việc phải không???


ôi, mê sảng rồi..

Bình chọn việc cần thiết trong ngày




Tôi thấy mình thực sự cằng thẳng mỗi buổi sáng đến cái ổ làm việc của mình, chẳng biết nên bắt đầu từ đâu và kết thúc thế nào, đến mức tôi cũng không xếp nổi lịch làm việc theo time như thói quen vẫn làm. Tôi đã âu vờ lốt rồi, có quá nhiều việc cần phải giải quyết và thực sự khách quan mà nói thì chẳng có cách nào để thực hiện nó cả. Thậm chí nếu tôi có dành cả 24h mỗi ngày và cả 7 ngày trong tuần có lẽ cũng chỉ nhìn sổ làm việc của mình rồi cười vô hồn như các la hán chùa Tây Phương vậy

Mấy ngày qua, tôi nhìn list công việc cuối ngày còn đến cả trang mà sợ, không thể làm nó thì cũng đành vậy, tôi buông cả 2 tay, chống nó vào sườn rồi đi về. Bỏ lại sau lưng quyển sổ đen, bỏ lại sau lưng cái bàn đầy ngộn, bỏ lại cả cốc nước uống dở vì sợ quay lại sẽ lại ngồi cắm cúi làm nốt, uống nốt, dọn dẹp nốt…

Cuối cùng, chính nhờ những ngày mệt mỏi như thế tôi cũng rút ra 1 chân lý hay ho rằng khi tôi bỏ dở list công việc, trời vẫn nắng rực rỡ, báo vẫn ra đều đều, khách hàng vẫn OK thì tại sao tôi lại phải lao lực, khổ sở trong list mê hồn trận gạch xóa kia.Và tôi nhận thấy rằng cái list của tôi có vấn đề chứ không phải năng lực của mình có vẫn đề. Và cái list cũ do tôi vè ra quả là 1 ảo tưởng xa vời, vì những cái việc tên dài dằng dặc khó cắt ngắn đó là những cái việc chẳng đâu vào đâu cả và tôi có thể past cho cấp dưới của mình một cách nhanh chóng. Họ có cơ hội để phát triển còn tôi thì làm những cái to hơn, hì hì, thích thật.

Tôi bắt đầu biết tận hưởng những phút ăn cắp đó dành cho con zai của mình, đi ăn kem, dạo phố…và lần đầu tiên trong đời, tôi thấy nắng cũng không đến nỗi quá tệ, nóng lại là cơ hội cho tôi diện những chiếc áo sexy hơn mà chả bị ai soi hay ý kiến ý cò gì cả. Tôi khóai chí tận hưởng cảm giác công việc của mình bị đì lây một cách vui mừng, tôi đã rời bỏ được những cái dây cà dây muống lan man linh tinh í.



Tôi đã dải rút ra rằng: Chỉ nên làm những việc thực sự cần thiết chứ không nên chỉ hài lòng khi bạn đã hoàn thành list việc phải không???


ôi, mê sảng rồi..

Mơ ướt




Đêm ẩm ướt
Rấm rứt
Điều hòa vo vo
Không khí khô cong chực gãy
Chiếu trúc không mát nổi
Khe chiếu nóng rấy
Mồ hôi nhớp nháp
Tóc bết
Mi khép hờ
Thân căng như dây đàn
Bụng thót
Giấc mơ ẩm ướt
Như sương đêm qua


Nhớ
Nhớ tưng tưng
Và trong veo vẻo
Nhớ bay quanh quẩn
Nhớ lơ đãng
Nhớ chẳng còn là nhớ
Lang thang


Mơ ướt




Đêm ẩm ướt
Rấm rứt
Điều hòa vo vo
Không khí khô cong chực gãy
Chiếu trúc không mát nổi
Khe chiếu nóng rấy
Mồ hôi nhớp nháp
Tóc bết
Mi khép hờ
Thân căng như dây đàn
Bụng thót
Giấc mơ ẩm ướt
Như sương đêm qua


Nhớ
Nhớ tưng tưng
Và trong veo vẻo
Nhớ bay quanh quẩn
Nhớ lơ đãng
Nhớ chẳng còn là nhớ
Lang thang


Mơ ướt




Đêm ẩm ướt
Rấm rứt
Điều hòa vo vo
Không khí khô cong chực gãy
Chiếu trúc không mát nổi
Khe chiếu nóng rấy
Mồ hôi nhớp nháp
Tóc bết
Mi khép hờ
Thân căng như dây đàn
Bụng thót
Giấc mơ ẩm ướt
Như sương đêm qua


Nhớ
Nhớ tưng tưng
Và trong veo vẻo
Nhớ bay quanh quẩn
Nhớ lơ đãng
Nhớ chẳng còn là nhớ
Lang thang


Dã man - í




Môi khô dã man
Thèm chè dã man
Muốn vầy nước dã man
Nhớ Reth dã man

Mắt mỏi lắm í
Đau lưng lắm í
Muốn F5 lắm í
Gõ phím chậm lắm í

Nhiều việc dã man
Lửng lơ dã man
Bừa bộn dã man
Buồn ngủ dã man

List việc dài lắm í
Ý tưởng ít lắm í
Muốn chửi bậy lắm í
Nổi nhiều mụn lắm í

Hị hị


9/7/07

Có thật tốt nếu bạn luôn nhìn thấu tim gan người khác




Sự trống rỗng và e ngại trước tương lai đã khiến trái tim cô hoá đá hoàn toàn trước những cái đá lông nheo và sự si mê của 1 số đàn ông. Đa số họ đều thành đạt, đa số đều có địa vị và đa số đều không còn trẻ. Họ có thể cho cô đủ thứ như dục vọng, tìên bạc, du hý nhưng lại không thể cho cô trọn vẹn những xúc cảm của tâm hồn. Có thể cô đòi hỏi vô lý ở những cuộc tình hờ lợi dụng lẫn nhau naỳ, cũng có thể cô thực sự cần tìm lại 1 người đàn ông trong đời mình.

1 đời chồng, hiện đang ly thân… cô luôn tạo cho người khác 1 vỏ bọc hoàn hảo về sự thành đạt, lịch lãm, đúng mực và sang trọng. Cô có 1 vị trí làm việc nhiều người mơ ước, công việc không quá bận rộn để cướp đi quỹ thời gian khá rộng rãi. Nghề copy writer vừa làm vừa chơi, vừa ăn vừa làm là chuyện bình thường, tuy nhiên nó lại cho cô sự nhạy cảm quá mức, đọc tên sự việc trúng phóc, gọi tên cảm giác như bà bói, kích thích và khám phá 1 cách rõ rệt vô cùng. Bởi vậy nên cô có 1 nhược điểm vô cùng đáng ghét là chỉ cần vừa nhìn 1 ai đó, cô sẵn sàng đọc thấu ngay suy nghĩ của họ. Cô mê mải sợ hãi khi khám phá ra khả năng đó của mình, chính khám phá này khiến trái tim cô trở nên khô cứng vì sự dung tục mà cô vô tình khám phá trong suy nghĩ của đàn ông

Khi cô vừa nhìn thấy 1 gã trai trên đường thì lập tức cô nghe thấy ngay gã này suy nghĩ “ con bé mặc cái juýp ngắn 1 chút nữa nhỉ” mặc dù anh chàng mắt đeo kính trắng mặc tỉnh bơ và vội vã đi trên đường. Rồi cô vừa đưa mắt nhìn anh công an giao thông ở ngã tư thì thấy ngay 1 câu nói “ Bố mày, để bố phạt cho chúng mày biết tay, dám không buộc tóc và mặc xu chiêng à .. pó tay luôn với anh cảnh sát trẻ đẹp trai đang thổi còi giữa ngã tư…

Cô đã từng hất cả 1 ly rượu vào quần của 1 đạo diễn chỉ vì trong lúc trò chuyện với cô gã nghĩ thầm “ Con bé này, có lẽ mình giả vờ đổ rượu vào áo nó để lấy cớ về phòng mình mất” gã vừa nghĩ thế xong thì cô lập tức hắt cho gã 1 ly rượu để về phòng mà thay quần… cuộc sống đối với cô thật kinh khủng, khi cô vừa nhìn thấy ai, mắt ai vừa nhìn cô là cô lại nghe tiếng nói đó, tiếng nói thoát từ những linh hồn lơ lửng báo hiệu cho cô biết.

Cũng chính vì có khả năng này, cô kiếm được rất nhiều tiền, cô luôn được lòng mọi người, theo ý kiến của sếp và luôn là người lấy cắp được suy nghĩ của các đồng nghiệp, đối thủ, cô trở thành kẻ cắp chuyên nghiệp và hoàn hảo nhất vì không thể bị phát hiện ra.

(Tạm thời dừng kể lể tiếp về cô mà chuyển sang kể lể về 1 anh nhé)

Anh là người đàn ông bình thường, thậm chí hơi nhỏ thó. Cái mặt chuột nhắt nhọn nhọn, mắt hơi be bé và hơi đại lác 1 chút. Dù có đi tập thể hình vô cùng chăm chỉ, vòng ngưc của anh cũng khá khiêm tốn ở mức luôn bị độn meck khi may comple. Anh có 1 biệt tài là pha chế rượu và mỗi thành công ở một loại rượu mới anh lại nghĩ cách làm poster treo trên quán của mình. Anh đặc biệt thích màu đỏ, tuy nhiên luôn khoác lên mình áo màu trắng để luôn nổi bật trong nền đêm tối.

Quay ngoắt 180 độ để lại kể về cô nhé

Cô cũng là 1 tay rượu mới nghiện, khi cô phát hiện ra khả năng của mình cũng là lúc cô muốn tìm quên nơi quán rượu và cái bar dở đồng quê La Tinh này được chọn để đốt time. Cô thích soi ngắm 3 tầng của loại B52 ( Baileys, Kahlua +Grand Marnier) một cách tò mò thích thú rồi thử cảm giác bằng chiếc ống hút nhỏ xíu khi lửa vẫn còn vương vấn. Cũng suýt nữa bị sụt cổ họng vì bỏng. Nhưng mà cảm giác liều lĩnh, run rẩy, tê cứng trộn lẫn 3 tầng rượu khiến cô tê tái. Cô có năng khướu khi sốc rượu hay sao mà cô chưa bị bỏng họng B52 1 lần nào. Có lần suýt chết bởi cảm giác 1 luồng lửa chạy sộc xuống học, cào xé thanh quản rồi ộc lên óc, Cảm thấy mình hoàn toàn vô hiệu với âm thanh, đánh lưỡi không tiếng động.

Ngoài B52, cô rất thích anh nhỏ thó kia pha cho mình 1 ly Malibu Pineapplee (hình như hơi sai chính tả) vì nó không quá cầu kỳ nhưng lại đậm, dễ phối với hoa quả và đặc biệt thích hợp với Dứa tươi đấy. Cô hay gọi 1 ly Malibu Pineapplee khi mặc váy lanh, hay xà rông uống với tâm trạng cần tình yêu, và đôi chút ham muốn lãng mạn nào đó. Hoặc cô hay uống nó khi nghĩ đến bãi biển Phuket… Thực sự nó dễ pha vô cùng nhưng không hiểu sao cô chỉ thích anh nhỏ thó trao cô ly rượu này. Có thể bởi cô bao giờ cũng đọc được suy nghĩ của anh, vẫn luôn luôn là “cô em này chắc đang hận đời, nên cho tý cảm xúc và chút cay đắng vào rượu, mùi dứa tươi có thể át cả mùi cồn và 1 lát gừng sẽ làm cổ họng ấm chứ không cháy.

1 lần, trong tâm trạng rối bời, cô phóng xe tới ba của anh để giải khuây, anh nhìn cô từ đỉnh đầu xuống cái cổ áo hơi trễ, không nói gì anh pha cho cô 1 ly White Russian thêm 1 chút sữa và socolate… vị rượu không giống ai này làm cô thấy thú vị. Cả bar chỉ có 2 người, ngồi im ắng. Đột nhiên, anh kéo cửa sổ và xin phép cô được chơi đàn. Anh chơi nhạc say mê, 1 bản nhạc gì đó quen quen vì cô vốn không có năng khiếu cảm nhận nhạc, bỗng dưng cô liên tưởng đến bộ phim nhạt nhẽo “Trai Nhảy” với cảnh Tonny đang say sưa nhạc và gạ gẫm anh chàng massage dạo… thực sự cả phim có cảnh đó ấn tượng nhất đối với cô. Chợt côgiật mình vì lại nghe thấy tiếng nói kia cất lên “ Thực sự anh thích em, thực sự anh không dám lại gần em, nếu mà em bước ra đây, nếu mà em hát, nếu mà em bật khóc…. Cô thực sự chưa bao giờ được nghe những ý nghĩ từ gáy của 1 người đàn ông rõ ràng, thánh thót đến vậy, bởi vì cô có thể nghe rất rõ ràng hàng ngàn lời hay hơn thế dưng tiếng nói kia lại bỉ ổi và tục tĩu.. còn bây giờ, lời nói nhẹ nhàng ấy khiến cô đi về phía cây đàn, bàn tay cô lướt nhẹ 7 phím tạo thành 1 chuỗi âm thanh lấn lướt không gian. 1 tờ giấy nhỏ được chuyển tới phím đàn “Em không biết hát và cũng không thể khóc cho anh nghe, cảm ơn anh” Anh vẫn mê mải đàn, còn cô thì vội vã ra về…cô chạy khỏi bar như có ma, cô chạy trốn 1 tiếng nói khác trong tâm hồn mình.

(Xin phép dừng vì cái cô ấy đã đọc blog rồi, tổng xỉ vả rồi và cấm tiệt viết tiếp vì nhânvật hư cấu 5% và sự thật là 95%)

Có thật tốt nếu bạn luôn nhìn thấu tim gan người khác




Sự trống rỗng và e ngại trước tương lai đã khiến trái tim cô hoá đá hoàn toàn trước những cái đá lông nheo và sự si mê của 1 số đàn ông. Đa số họ đều thành đạt, đa số đều có địa vị và đa số đều không còn trẻ. Họ có thể cho cô đủ thứ như dục vọng, tìên bạc, du hý nhưng lại không thể cho cô trọn vẹn những xúc cảm của tâm hồn. Có thể cô đòi hỏi vô lý ở những cuộc tình hờ lợi dụng lẫn nhau naỳ, cũng có thể cô thực sự cần tìm lại 1 người đàn ông trong đời mình.

1 đời chồng, hiện đang ly thân… cô luôn tạo cho người khác 1 vỏ bọc hoàn hảo về sự thành đạt, lịch lãm, đúng mực và sang trọng. Cô có 1 vị trí làm việc nhiều người mơ ước, công việc không quá bận rộn để cướp đi quỹ thời gian khá rộng rãi. Nghề copy writer vừa làm vừa chơi, vừa ăn vừa làm là chuyện bình thường, tuy nhiên nó lại cho cô sự nhạy cảm quá mức, đọc tên sự việc trúng phóc, gọi tên cảm giác như bà bói, kích thích và khám phá 1 cách rõ rệt vô cùng. Bởi vậy nên cô có 1 nhược điểm vô cùng đáng ghét là chỉ cần vừa nhìn 1 ai đó, cô sẵn sàng đọc thấu ngay suy nghĩ của họ. Cô mê mải sợ hãi khi khám phá ra khả năng đó của mình, chính khám phá này khiến trái tim cô trở nên khô cứng vì sự dung tục mà cô vô tình khám phá trong suy nghĩ của đàn ông

Khi cô vừa nhìn thấy 1 gã trai trên đường thì lập tức cô nghe thấy ngay gã này suy nghĩ “ con bé mặc cái juýp ngắn 1 chút nữa nhỉ” mặc dù anh chàng mắt đeo kính trắng mặc tỉnh bơ và vội vã đi trên đường. Rồi cô vừa đưa mắt nhìn anh công an giao thông ở ngã tư thì thấy ngay 1 câu nói “ Bố mày, để bố phạt cho chúng mày biết tay, dám không buộc tóc và mặc xu chiêng à .. pó tay luôn với anh cảnh sát trẻ đẹp trai đang thổi còi giữa ngã tư…

Cô đã từng hất cả 1 ly rượu vào quần của 1 đạo diễn chỉ vì trong lúc trò chuyện với cô gã nghĩ thầm “ Con bé này, có lẽ mình giả vờ đổ rượu vào áo nó để lấy cớ về phòng mình mất” gã vừa nghĩ thế xong thì cô lập tức hắt cho gã 1 ly rượu để về phòng mà thay quần… cuộc sống đối với cô thật kinh khủng, khi cô vừa nhìn thấy ai, mắt ai vừa nhìn cô là cô lại nghe tiếng nói đó, tiếng nói thoát từ những linh hồn lơ lửng báo hiệu cho cô biết.

Cũng chính vì có khả năng này, cô kiếm được rất nhiều tiền, cô luôn được lòng mọi người, theo ý kiến của sếp và luôn là người lấy cắp được suy nghĩ của các đồng nghiệp, đối thủ, cô trở thành kẻ cắp chuyên nghiệp và hoàn hảo nhất vì không thể bị phát hiện ra.

(Tạm thời dừng kể lể tiếp về cô mà chuyển sang kể lể về 1 anh nhé)

Anh là người đàn ông bình thường, thậm chí hơi nhỏ thó. Cái mặt chuột nhắt nhọn nhọn, mắt hơi be bé và hơi đại lác 1 chút. Dù có đi tập thể hình vô cùng chăm chỉ, vòng ngưc của anh cũng khá khiêm tốn ở mức luôn bị độn meck khi may comple. Anh có 1 biệt tài là pha chế rượu và mỗi thành công ở một loại rượu mới anh lại nghĩ cách làm poster treo trên quán của mình. Anh đặc biệt thích màu đỏ, tuy nhiên luôn khoác lên mình áo màu trắng để luôn nổi bật trong nền đêm tối.

Quay ngoắt 180 độ để lại kể về cô nhé

Cô cũng là 1 tay rượu mới nghiện, khi cô phát hiện ra khả năng của mình cũng là lúc cô muốn tìm quên nơi quán rượu và cái bar dở đồng quê La Tinh này được chọn để đốt time. Cô thích soi ngắm 3 tầng của loại B52 ( Baileys, Kahlua +Grand Marnier) một cách tò mò thích thú rồi thử cảm giác bằng chiếc ống hút nhỏ xíu khi lửa vẫn còn vương vấn. Cũng suýt nữa bị sụt cổ họng vì bỏng. Nhưng mà cảm giác liều lĩnh, run rẩy, tê cứng trộn lẫn 3 tầng rượu khiến cô tê tái. Cô có năng khướu khi sốc rượu hay sao mà cô chưa bị bỏng họng B52 1 lần nào. Có lần suýt chết bởi cảm giác 1 luồng lửa chạy sộc xuống học, cào xé thanh quản rồi ộc lên óc, Cảm thấy mình hoàn toàn vô hiệu với âm thanh, đánh lưỡi không tiếng động.

Ngoài B52, cô rất thích anh nhỏ thó kia pha cho mình 1 ly Malibu Pineapplee (hình như hơi sai chính tả) vì nó không quá cầu kỳ nhưng lại đậm, dễ phối với hoa quả và đặc biệt thích hợp với Dứa tươi đấy. Cô hay gọi 1 ly Malibu Pineapplee khi mặc váy lanh, hay xà rông uống với tâm trạng cần tình yêu, và đôi chút ham muốn lãng mạn nào đó. Hoặc cô hay uống nó khi nghĩ đến bãi biển Phuket… Thực sự nó dễ pha vô cùng nhưng không hiểu sao cô chỉ thích anh nhỏ thó trao cô ly rượu này. Có thể bởi cô bao giờ cũng đọc được suy nghĩ của anh, vẫn luôn luôn là “cô em này chắc đang hận đời, nên cho tý cảm xúc và chút cay đắng vào rượu, mùi dứa tươi có thể át cả mùi cồn và 1 lát gừng sẽ làm cổ họng ấm chứ không cháy.

1 lần, trong tâm trạng rối bời, cô phóng xe tới ba của anh để giải khuây, anh nhìn cô từ đỉnh đầu xuống cái cổ áo hơi trễ, không nói gì anh pha cho cô 1 ly White Russian thêm 1 chút sữa và socolate… vị rượu không giống ai này làm cô thấy thú vị. Cả bar chỉ có 2 người, ngồi im ắng. Đột nhiên, anh kéo cửa sổ và xin phép cô được chơi đàn. Anh chơi nhạc say mê, 1 bản nhạc gì đó quen quen vì cô vốn không có năng khiếu cảm nhận nhạc, bỗng dưng cô liên tưởng đến bộ phim nhạt nhẽo “Trai Nhảy” với cảnh Tonny đang say sưa nhạc và gạ gẫm anh chàng massage dạo… thực sự cả phim có cảnh đó ấn tượng nhất đối với cô. Chợt côgiật mình vì lại nghe thấy tiếng nói kia cất lên “ Thực sự anh thích em, thực sự anh không dám lại gần em, nếu mà em bước ra đây, nếu mà em hát, nếu mà em bật khóc…. Cô thực sự chưa bao giờ được nghe những ý nghĩ từ gáy của 1 người đàn ông rõ ràng, thánh thót đến vậy, bởi vì cô có thể nghe rất rõ ràng hàng ngàn lời hay hơn thế dưng tiếng nói kia lại bỉ ổi và tục tĩu.. còn bây giờ, lời nói nhẹ nhàng ấy khiến cô đi về phía cây đàn, bàn tay cô lướt nhẹ 7 phím tạo thành 1 chuỗi âm thanh lấn lướt không gian. 1 tờ giấy nhỏ được chuyển tới phím đàn “Em không biết hát và cũng không thể khóc cho anh nghe, cảm ơn anh” Anh vẫn mê mải đàn, còn cô thì vội vã ra về…cô chạy khỏi bar như có ma, cô chạy trốn 1 tiếng nói khác trong tâm hồn mình.

(Xin phép dừng vì cái cô ấy đã đọc blog rồi, tổng xỉ vả rồi và cấm tiệt viết tiếp vì nhânvật hư cấu 5% và sự thật là 95%)

Có thật tốt nếu bạn luôn nhìn thấu tim gan người khác




Sự trống rỗng và e ngại trước tương lai đã khiến trái tim cô hoá đá hoàn toàn trước những cái đá lông nheo và sự si mê của 1 số đàn ông. Đa số họ đều thành đạt, đa số đều có địa vị và đa số đều không còn trẻ. Họ có thể cho cô đủ thứ như dục vọng, tìên bạc, du hý nhưng lại không thể cho cô trọn vẹn những xúc cảm của tâm hồn. Có thể cô đòi hỏi vô lý ở những cuộc tình hờ lợi dụng lẫn nhau naỳ, cũng có thể cô thực sự cần tìm lại 1 người đàn ông trong đời mình.

1 đời chồng, hiện đang ly thân… cô luôn tạo cho người khác 1 vỏ bọc hoàn hảo về sự thành đạt, lịch lãm, đúng mực và sang trọng. Cô có 1 vị trí làm việc nhiều người mơ ước, công việc không quá bận rộn để cướp đi quỹ thời gian khá rộng rãi. Nghề copy writer vừa làm vừa chơi, vừa ăn vừa làm là chuyện bình thường, tuy nhiên nó lại cho cô sự nhạy cảm quá mức, đọc tên sự việc trúng phóc, gọi tên cảm giác như bà bói, kích thích và khám phá 1 cách rõ rệt vô cùng. Bởi vậy nên cô có 1 nhược điểm vô cùng đáng ghét là chỉ cần vừa nhìn 1 ai đó, cô sẵn sàng đọc thấu ngay suy nghĩ của họ. Cô mê mải sợ hãi khi khám phá ra khả năng đó của mình, chính khám phá này khiến trái tim cô trở nên khô cứng vì sự dung tục mà cô vô tình khám phá trong suy nghĩ của đàn ông

Khi cô vừa nhìn thấy 1 gã trai trên đường thì lập tức cô nghe thấy ngay gã này suy nghĩ “ con bé mặc cái juýp ngắn 1 chút nữa nhỉ” mặc dù anh chàng mắt đeo kính trắng mặc tỉnh bơ và vội vã đi trên đường. Rồi cô vừa đưa mắt nhìn anh công an giao thông ở ngã tư thì thấy ngay 1 câu nói “ Bố mày, để bố phạt cho chúng mày biết tay, dám không buộc tóc và mặc xu chiêng à .. pó tay luôn với anh cảnh sát trẻ đẹp trai đang thổi còi giữa ngã tư…

Cô đã từng hất cả 1 ly rượu vào quần của 1 đạo diễn chỉ vì trong lúc trò chuyện với cô gã nghĩ thầm “ Con bé này, có lẽ mình giả vờ đổ rượu vào áo nó để lấy cớ về phòng mình mất” gã vừa nghĩ thế xong thì cô lập tức hắt cho gã 1 ly rượu để về phòng mà thay quần… cuộc sống đối với cô thật kinh khủng, khi cô vừa nhìn thấy ai, mắt ai vừa nhìn cô là cô lại nghe tiếng nói đó, tiếng nói thoát từ những linh hồn lơ lửng báo hiệu cho cô biết.

Cũng chính vì có khả năng này, cô kiếm được rất nhiều tiền, cô luôn được lòng mọi người, theo ý kiến của sếp và luôn là người lấy cắp được suy nghĩ của các đồng nghiệp, đối thủ, cô trở thành kẻ cắp chuyên nghiệp và hoàn hảo nhất vì không thể bị phát hiện ra.

(Tạm thời dừng kể lể tiếp về cô mà chuyển sang kể lể về 1 anh nhé)

Anh là người đàn ông bình thường, thậm chí hơi nhỏ thó. Cái mặt chuột nhắt nhọn nhọn, mắt hơi be bé và hơi đại lác 1 chút. Dù có đi tập thể hình vô cùng chăm chỉ, vòng ngưc của anh cũng khá khiêm tốn ở mức luôn bị độn meck khi may comple. Anh có 1 biệt tài là pha chế rượu và mỗi thành công ở một loại rượu mới anh lại nghĩ cách làm poster treo trên quán của mình. Anh đặc biệt thích màu đỏ, tuy nhiên luôn khoác lên mình áo màu trắng để luôn nổi bật trong nền đêm tối.

Quay ngoắt 180 độ để lại kể về cô nhé

Cô cũng là 1 tay rượu mới nghiện, khi cô phát hiện ra khả năng của mình cũng là lúc cô muốn tìm quên nơi quán rượu và cái bar dở đồng quê La Tinh này được chọn để đốt time. Cô thích soi ngắm 3 tầng của loại B52 ( Baileys, Kahlua +Grand Marnier) một cách tò mò thích thú rồi thử cảm giác bằng chiếc ống hút nhỏ xíu khi lửa vẫn còn vương vấn. Cũng suýt nữa bị sụt cổ họng vì bỏng. Nhưng mà cảm giác liều lĩnh, run rẩy, tê cứng trộn lẫn 3 tầng rượu khiến cô tê tái. Cô có năng khướu khi sốc rượu hay sao mà cô chưa bị bỏng họng B52 1 lần nào. Có lần suýt chết bởi cảm giác 1 luồng lửa chạy sộc xuống học, cào xé thanh quản rồi ộc lên óc, Cảm thấy mình hoàn toàn vô hiệu với âm thanh, đánh lưỡi không tiếng động.

Ngoài B52, cô rất thích anh nhỏ thó kia pha cho mình 1 ly Malibu Pineapplee (hình như hơi sai chính tả) vì nó không quá cầu kỳ nhưng lại đậm, dễ phối với hoa quả và đặc biệt thích hợp với Dứa tươi đấy. Cô hay gọi 1 ly Malibu Pineapplee khi mặc váy lanh, hay xà rông uống với tâm trạng cần tình yêu, và đôi chút ham muốn lãng mạn nào đó. Hoặc cô hay uống nó khi nghĩ đến bãi biển Phuket… Thực sự nó dễ pha vô cùng nhưng không hiểu sao cô chỉ thích anh nhỏ thó trao cô ly rượu này. Có thể bởi cô bao giờ cũng đọc được suy nghĩ của anh, vẫn luôn luôn là “cô em này chắc đang hận đời, nên cho tý cảm xúc và chút cay đắng vào rượu, mùi dứa tươi có thể át cả mùi cồn và 1 lát gừng sẽ làm cổ họng ấm chứ không cháy.

1 lần, trong tâm trạng rối bời, cô phóng xe tới ba của anh để giải khuây, anh nhìn cô từ đỉnh đầu xuống cái cổ áo hơi trễ, không nói gì anh pha cho cô 1 ly White Russian thêm 1 chút sữa và socolate… vị rượu không giống ai này làm cô thấy thú vị. Cả bar chỉ có 2 người, ngồi im ắng. Đột nhiên, anh kéo cửa sổ và xin phép cô được chơi đàn. Anh chơi nhạc say mê, 1 bản nhạc gì đó quen quen vì cô vốn không có năng khiếu cảm nhận nhạc, bỗng dưng cô liên tưởng đến bộ phim nhạt nhẽo “Trai Nhảy” với cảnh Tonny đang say sưa nhạc và gạ gẫm anh chàng massage dạo… thực sự cả phim có cảnh đó ấn tượng nhất đối với cô. Chợt côgiật mình vì lại nghe thấy tiếng nói kia cất lên “ Thực sự anh thích em, thực sự anh không dám lại gần em, nếu mà em bước ra đây, nếu mà em hát, nếu mà em bật khóc…. Cô thực sự chưa bao giờ được nghe những ý nghĩ từ gáy của 1 người đàn ông rõ ràng, thánh thót đến vậy, bởi vì cô có thể nghe rất rõ ràng hàng ngàn lời hay hơn thế dưng tiếng nói kia lại bỉ ổi và tục tĩu.. còn bây giờ, lời nói nhẹ nhàng ấy khiến cô đi về phía cây đàn, bàn tay cô lướt nhẹ 7 phím tạo thành 1 chuỗi âm thanh lấn lướt không gian. 1 tờ giấy nhỏ được chuyển tới phím đàn “Em không biết hát và cũng không thể khóc cho anh nghe, cảm ơn anh” Anh vẫn mê mải đàn, còn cô thì vội vã ra về…cô chạy khỏi bar như có ma, cô chạy trốn 1 tiếng nói khác trong tâm hồn mình.

(Xin phép dừng vì cái cô ấy đã đọc blog rồi, tổng xỉ vả rồi và cấm tiệt viết tiếp vì nhânvật hư cấu 5% và sự thật là 95%)

Nhím phởn

Nhím phởn
Mỗi khi phởn chí, Nhím hay có nhiều biểu hiện lạ lùng

Đàn bà 30

Đàn bà 30

Dân vận trên đất diêm

Dân vận trên đất diêm

Monaco - thiên đường mua sắm

Monaco - thiên đường mua sắm

Người đẹp và xe hơi

Người đẹp và xe hơi

Nhím và 2 công chua Bom Bê

Nhím và 2 công chua  Bom Bê

Nhím tồ ở Tre Plaza 2-9

Nhím tồ ở Tre Plaza 2-9

Chang va Nang

Chang va Nang

Mẹ con ta đớ

Mẹ con ta đớ