Định viết cái tổng kết này từ hôm nọ nhưng mình lại cứ nấn ná đến ngày cùng tháng tận hôm nay mới viết, mình luôn sống trong nỗi sợ hãi deadline mà. Mình bị mất blog cũ, do vậy nên chẳng còn nhớ cái ma tịt gì về tình hình đầu năm ngoái, đành phải viện vào lãng đãng mùa đông để mà liệt kê thôi vậy
Đầu năm 2007 không vui đâu, vì ngày 8-1 mình phải đi đám ma Liên. Những entry u uẩn và tang tóc, những cảm giác về sự sống và cái chết, những cơn giật mình vào buổi tối lạnh, khi cứ hình dung có những sự việc đột ngột đến mà ta chỉ còn biết chấp nhận nó mà thôi. Tự dưng thấy thèm được toả nhiệt, thèm làm việc, thèm yêu thương lắm lắm. Sau chuyện này là chuyện cái chết lâm sàng của em có tên Thâm Tình. Cuối cùng, em ấy đã tỉnh lại và sống khoẻ mạnh đến ngày nay, rồi mình hiểu 1 điều rằng, nếu thực sự có tình với nhau, có lòng với nhau, có sự yêu thương chân thành thì cái gì cũng có thể bỏ qua đi được, và mọi sự hiểu lầm sẽ được đẩy lùi về phía sau hết thảy, nó đã sống và sẽ sống nhỉ, ấy nhỉ….
Năm 2007, gia đình mình đã có vài tuần xum họp ngắn ngủi, 1 chuyến đi Resort ngắn ngủi ở Hội An, Nhím tồ đi máy bay lần đầu với nhiều phấn khích, 2 vợ chồng tay trong tay bên bờ biển đêm lập loè ánh đèn và nhạc Hawai dìu dặt. Lãng mạn như phim Hàn, và mình cũng sến như phim Hàn. Mình thấy đôi khi nên có những khoảng khắc sến kiểu Hàn trong đời, vì nó là liều vitamin để ta vượt qua những lần mắc viruts mệt mỏi và chán chường trong cs. Mà cái loại virut ấy gì nhiều như mũ bảo hiểm zởm í.
Năm 2007 là năm bình ổn của công việc, các dự án đều trong giai đoạn ấp ủ và chờ thời… các nhân viên tranh thủ làm bổn phận với chồng, đã có 8 cháu bé ra đời và chỉ có duy nhất 1 nàng công chúa. Còn mình, mơ ước có 1 “cách cách” vẫn chỉ là mơ ước vì trứng vẫn ươm chờ tinh trùng trở về..hì hì. Tuy nhiên blog của mình đại kị nói về công việc nên chỉ nên dừng lại ở đây với 1 nụ cười của Mona lisa thôi nhỉ.
2007 với blog mới nhạt nhẽo, mọi tâm huyết đã ra đi từ blog cũ rồi.. tuy nhiên mình vẫn add thêm khá nhiều bạn mới 1 cách mạo hiểm, bởi mình chỉ add những người bạn mình quen biết hoặc hợp gu, hợp tông, hợp nốt thui. Thế mà FL của blog cũ cũng tìm được gần hết, hợp nhau vẫn tìm đến nhau nhỉ. Yêu chế. Tối qua ngồi đọc lại toàn bộ blog để kiểm điểm cảm xúc trong năm, thấy cũng hoa lá cành ra phết, cũng hớn hở - ỉu xìu – máu lửa- đằm – đanh đá - bối rối - tự bạch – khoe khoang – ăn năn – yêu thương – sa đoạ - hiếu chiến – bon chen… chả kém ai nhỉ. Mỗi tội bị các bạn chê là lười comment quá, hị hị, các bạn thông cảm, vẫn đọc blog các bạn đấy dưng mà chỉ ít còm thôi.
Trong năm qua, góc cảm xúc bé tí còn sót lại cũng đôi khi rung lên khe khẽ, khi tâm hồn được thi thoảng đi spa thì nó sẽ trở nên mịn màng và tươi mới, tuy nhiên chỉ thế thôi nha.
Phiêu 1 phút có ngay 2 dòng đe doạ bố Nhím hết hạn xa nhà nhé.
Năm 2007 mình đã có nhu cầu biết chuyện hàng ngày của nàng Hương Hương, và thấy nhớ nàng mỗi khi lâu lâu không gặp, năm nay cũng chứng kiến sự thay đổi ngoạn mục trong tâm hồn trẻ thơ của chị 2 Ti, cũng khám phá ra là mình thích chụp ảnh kinh, ai rủ cũng đi, cứ máy chĩa vào là action ngay được, về đổ ảnh xong nhìn mà kinh hãi vì cái sự dối già nó mạnh mẽ quá đi. Năm nay mình và các bạn từ blog cũng offline được mấy lần, vui vì thấy rằng yêu mến nhau thực sự và họ còn tuyệt hơn trên blog rất nhiều…. chụt chịt các bạn nhé. Cũng có thể nói, năm 2007 là năm bạn bè ủng hộ mình rất nhiều, điều này khiến mình lừ đừ vượt qua nhiều chướng ngại vật vô hình trong cuộc sống, yêu các bạn lắm í. Năm nay là năm mình vô duyên với bói toán, vì mỗi khi cái sự thèm muốn xem bói trỗi dậy thì ông thầy bói lại đi vắng, hơ vô duyên chưa, dù sao rất cảm ơn bác Củ khoai đã cho nhà cháu các địa chỉ bói lổi tiếng dù chưa xem được của ai cả, hic.
À quên, năm 2007, chim Vàng Anh cũng làm mình mất time, suốt ngày xem báo chí để theo dõi chuyển biến của loài chim này, và nhiều người phát hiện nó là loài chim mới có ở Việt Nam (lông chim hình thang). Thế mà mình cũng có 1 entry đi copy là “Đừng giết Vàng Anh’ cơ đấy, cuối cùng mình tỉnh ngộ nó là loài chim có hại, ảnh hưởng trực tiếp đến lớp mầm non của chúng ta.
Năm nay mình cũng tự kiểm điểm là có hành động thiếu suy nghĩ, ngày chủ nhật 9-12 mình đã cho Nhím đi đến tượng đài Lê Nin và vô hình chung làm ảnh hưởng đến trật tự an toàn xã hội. May là hôm đó mình có đủ chứng minh thư nhân dân trong người. Tuy nhiên, nhờ điều này mà mình phát hiện ra rằng tại sao hồi xưa ông bà ngoại Nhím có thể cầm súng ra chiến trường. Thế hệ bi giờ cũng không quá đát lắm nếu được dựng dậy qua cơn mụ mị.
Còn rất nhiều thứ của năm 2007, tuy nhiên cho mình giữ lại làm vốn riêng, chỉ biết là nó thực sự ấm áp và phải rút kinh nghiệm nhiều. Năm 2008 đã bước 1 chân vào cửa rồi (chân phải đấy), mình cũng đã viết 1 bản tóm tắt kế hoạch năm mới và quyết định hành động rồi. Năm nay phải cố gắng rất nhiều vì quá nhiều mục tiêu vĩ đại cần cả tình và tiền để thực hiện
Em/mình/Chị/Cô/Bác yêu cả nhà lắm lắm nhé
Các Cô/Chú/Anh/Chị/Em/Cháu trong blog mình bình an và khởi động cho năm mới thật tốt nhé.
Yêu yêu yêu nhiều nhiều nhiều
***
----
(pic: Nghỉ xả hơi ở Hội An)