31/5/08

Nhím bé




Mai mới là ngày 1-6, Nhím của mẹ đã 5 tuổi rồi, thời gian trôi thật là nhanh. Nhím đã cao 1m19, và nặng xấp xỉ 23kg. Nhím vẫn tinh nghịch và lém lỉnh. Mẹ càng ngày càng thấy mình là học sinh kém ở lớp học làm mẹ, vẫn hay thiếu kiên nhẫn khi bên con, mẹ xin lỗi Nhím của mẹ nhé.

Hôm trước, mẹ và con cùng khóc nhè đấy, con khóc vì tủi thân, mẹ khóc vì mừng và cũng đầy lo lắng, Nhím nhạy cảm quá, nhạy cảm và yêu mẹ quá, mẹ lại đâm giận mình. Mẹ đang ốm, nói Nhím đến 3 lần Nhím vẫn mải nghịch, thế là mẹ bảo " Con nghịch là không thương mẹ, mẹ đang rất mệt đấy" sau đó mẹ lên giường ngủ và không nói với Nhím lời nào, mẹ bỏ thuốc ra dán vào lòng bàn chân, thì Nhím bắt đầu khóc nức nở, Nhím bảo là có phải do Nhím mắc lỗi mà mẹ bị đau chân và mệt không, Nhím thương mẹ, hối hận vì làm mẹ ốm... Nhím khóc nức nở và trăn trở lắm, đến mức mà mẹ thấy lo lắng, đàn ông ai lại nhạy cảm và tình cảm quá thế. Nói chuyện với bố, bố bảo tại vì con ở với mẹ nên nhiễm tính nữ, hic, nhưng mới biết con yêu mẹ vô cùng, và mẹ cũng yêu con lắm lắm.

Nhím thường là cái đuôi của mẹ, nhím thích mẹ đưa đi chơi hoặc ngồi học ở quán caffe yêu thích. Giờ Nhím nghe điện thoại rất thành thạo, chuyên nghiệp ra phết, mỗi tội tính láu táu thì không ai bằng cả. Làm gì cũng thật nhanh, nhiệt tình nhưng chẳng đến nơi đến chốn, hic hic

Dạo naỳ, Nhím rất thích có em bé nhé, và chỉ thích em trai chứ không thích gái như mẹ mơ ước.

Bố sắp về, Nhím sắp được bố dạy dỗ, chơi cùng, đá bóng cùng, thả diều cùng, vật tay cùng.. những việc mà mẹ làm thật kém.

Yêu con lắm

29/5/08

Nhím tổng kết năm học 2007-2008

Hôm nay, trường Nhím tổng kết năm học để chuẩn bị nghỉ hè, Nhím đã qua lớp nhỡ, còn 1 năm nữa là vào lớp 1, nhanh thật. Hôm nay Nhím là 1 trong 5 bạn trong lớp được chọn là Bé khỏe Bé ngoan, tuy nhiên hôm qua thi an toàn giao thông Nhím vẫn bị loại, hic.

Đây là 1 vài hình ảnh của Nhím hôm nay, mẹ bận quá nên không viết blog dài dược

Đây là bác Kim Anh, hiệu phó nhà trường

Còn nhóm bạn thân của Nhím đây, Quỳnh Chi, Nhật Vy, Phúc Hưng và Nhím tồ

Chị Minh Trang của Nhím này

Nhím hớn hở lắm

Các bạn ai cũng được nhận phần thưởng

Nóng thật là mệt




Nóng gì mà nóng thế không biết

Dầu trên da cứ tiết ào ào

Đóng kín các lỗ chân lông xinh xắn

Biến da mình trở thành bãi chứa dầu li ti

Gioãng hết cả các lỗ

từ to đến nhỏ

Sữa rửa mặt tốn đáng kể

Tẩy da chết cũng tốn đáng kế

Thật là Đại Tốn í

Trời nóng bức khiến nhiều côn trùng phát triển

Đặc biệt là lũ ma tịt

Hay bắt nạt người hiền lành gặp căng thẳng, người dịu dàng gặp xì trét kinh niên

Chúng làm da chúng ta mẩn nốt, đỏ li ti, ngứa điên dồ và ở đâu cũng muốn gẩy đàn thật lực như bọn khỉ đột

Chúng làm tinh thần chúng ta bấn loạn vì lo lắng, sợ hãi tột độ vì da châu á bỗng biến thành mề đay mè xửng

Chúng làm ta không thể diện được những bộ quần áo sexy con gà ri sắp đẻ

Chúng làm ta tối nào cũng phải dán miếng hút độc ở lòng bàn chân

Chúng làm ta kiệt sức….. ực ực

Ghét thế không biết

à, hình như vừa có sấm hay sao í nhỉ ,

pic: Vừa 3G+ bikini xong, các nàng đang thoải mái tắm nắng

23/5/08

Định nghĩa Giám đốc kinh doanh




Hôm nay đọc cái định nghĩa này, thấy tâm đắc phết

Giám đốc kinh doanh là 1 biến thể của điếm cao cấp, vừa phải chiều chuộng đám chủ luôn yêu cầu doanh số quá cao, vừa phải làm hài lòng nhân viên cấp dưới - những kẻ chẳng bao giờ muốn biến những điều đó thành hiện thực. Vì phục vụ ngày vài lần, nên nhiệm vụ của GĐKD là làm sao thỏa mãn các sếp thật nhanh chóng, và đúng cách sao cho khỏi bị cắt khoản thưởng thêm.

Là cave nên cần
* Gái bao theo yêu cầu của khách hàng (cùng đi chụp ảnh, câu cá, thưởng thức thơ ca, hát karaoke, lập kế hoạch kinh doanh vào ngày nghỉ cuối tuần.
* kích dục thể nhẹ (mỗi khi có chuyến viếng thăm của 1 nữ giám đốc tài chính U40 viếng thăm
* đồng tính nữ các cuộc nói chuyện ới lãnh đạo bộ phận bán hàng từ văn phòng tổng công ty, kể cả sếp tổng
* phục vụ các cặp vợ chồng (cứ 1 năm 1 lần khi các chủ tập đoàn - ông bà lớn từ Bển bay sang)

Buồn nhấtlà: Bản chất công việc của Giám đốc kinh doanh chính là nghệ thuật đi lên "lưỡi dao cạo", khi mà cấp trên không chịu suy nghĩ, còn cấp dưới thì không có khả năng.

(lược trích từ VÔ HỒN của Sergey Minaev pic bìa từ internet)


Lâu lâu đọc lại, thấy tủm tỉm cười được ối đoạn, thấy mình vẫn sống thật là nhàn nhã, chỉ được cái to mồm thôi, chả thấm gì so với các bác kinh doanh cả, cố lên, cố lên nào.
Bác nào có định nghĩa hay hơn về Giám đốc kinh doanh thì comment nhé

22/5/08

Mùa gió chướng





Lao Động Cuối tuần số 20 Ngày 18/05/2008



(LĐCT) - Chưa bao giờ đầu óc bị phân tâm như thời điểm này. Cuộc sống trở nên bề bộn của những chuyển đổi . Mới hơn một năm gia nhập WTO, vừa mới những ngày ngây ngất với những chỉ tiêu vượt trội, nay lần đầu tiên Quốc hội phải biểu quyết hạ thấp những chỉ tiêu phát triển kinh tế mới thông qua, ngón tay còn lưu cái cảm giác tê tê của lần ấn nút cách đây mới chừng nửa năm.

Những cơn rét đậm rét hại rồi đủ loại dịch bệnh bùng phát tứ tung; những con sông chết dần vì ô nhiễm, cả chục triệu tấn than lọt qua lỗ kim của trùng điệp các cơ quan quản lý, giá vàng thì lên giá đôla thì xuống, thanh khoản ngân hàng cạn kiệt, những nhà đầu tư chứng khoán thẫn thờ nhìn mũi tên đi xuống. Người dân đang chen lấn xếp hàng mong kiếm xuất được nộp tiền đặt cọc bao giờ nhận nhà cũng được, nay thì thị trường bất động sản đóng băng trở lại, nhiều công trình xây dựng ngưng trệ vì không đủ tiền bù đắp cho giá vật liệu thăng thiên. Giá giàu thô tăng cao nhưng không bù lại lượng dầu công nghiệp phải nhập trong khi nhà máy lọc dầu vẫn còn đang xây sau 8 năm nâng lên đặt xuống. Các tập đoàn kinh tế hoành tráng đang bươn chải trên nhiều thị trường để duy trì đồng vốn... Một đại gia bỏ một đống tiền mua máy bay riêng mà chưa biết khi nào được cấp phép cất cánh.

Nửa đêm có đại gia từ phương Nam gọi điện thì thào hỏi: "Họp ở ngoài ấy có thấy gì không chứ còn người làm ăn thì lo lắm, như ngồi trên lửa đốt vậy?". Anh lái xe ôm hàng ngày vô tư nay cũng thanh minh khi nhận tiền của khách: "Bác thông cảm, không biết làm sao mà sống với giá cả này".

Một số quan chức bỗng "tẩu hoả nhập ma" không khảo mà xưng, vác tiền thiên hạ quà cáp nộp vào công quỹ khiến báo chí lại rộ lên cuộc tranh luận thế là đúng hay sai. Kẻ khen là dại, người chê là khùng. Quan chức mới được đề bạt bị báo chí đặt lên máy soi xem con virus của lỗi lầm 18 năm trước có còn hay không. Người kết là di căn, kẻ bênh là lành bệnh. Nhà lãnh đạo đổi ý thay người như anh trọng tài trên sân cỏ thổi còi cho thắng rồi lại thổi còi rằng không...

Mấy hôm nay dân chúng đang ngỡ ngàng nhìn một người từng là tội đồ hiên ngang từ chốn lao lung trở về lại rùng mình đón nhận tin hai nhà báo vào chốn lao lung bởi những lời khép tội bằng chính điều luật chống tham nhũng.

Ở Quốc hội đang sôi nổi bàn việc mở rộng Thủ đô mà xem ra nó giống một cuộc du canh (nhưng không du cư) vĩ đại hơn là một đề án khoa học liên quan đến quốc kế dân sinh vì nó đặt điều kiện tiên quyết là nhập tỉnh rồi mới xây dựng đồ án.

Bên các nước bạn hết bão ở bên phải lại động đất ở trên đầu, thống kê người chết đều có rất nhiều dãy số. Kỳ họp này, tôi gửi lời chất vấn đến người đứng đầu Chính phủ: "Đã bao giờ tính đến một kịch bản xấu nhất để ứng phó chưa?". Không biết sẽ nhận được hồi âm thế nào. Ngẫm lại mới hiểu rằng đây mới là khúc dạo đầu của một thời chuyển đổi.

Nhớ lại câu chuyện mới cách đây không đến 2 năm, lúc đang đứng trước ngưỡng cửa thời điểm gia nhập WTO, trong một lần "nghĩ ngợi cuối tuần" tôi đã viết và ví rằng sự kiện này đơn giản giống như lấy vợ mà thôi. Trước sau cũng lấy, xấu tốt tuỳ thuộc ở mình. Nay ngẫm lại mới thấy không đơn giản như thế.

Nước mình từ lúc khai thiên lập địa đã được ông Giời xếp cho một mảnh đất phải nói là rất đẹp. Riêng cái vịnh Hạ Long nằm kề bên cạnh đến nay thành di sản thiên nhiên của thế giới đang có cơ xếp vào "top 7" kỳ quan. Nhưng bù lại phải nằm cạnh bác láng giềng khổng lồ. Văn minh Trung Hoa phải xếp hàng đầu thiên hạ nhưng cái sức thôn tính thiên hạ thì cũng tương xứng với tầm mức của nền văn minh hàng đầu ấy. Để khỏi bị thôn tính, tổ tiên mình phải chọn một lối sống khác thường. Cái không bình thường ấy đôi khi lại làm nên những cái phi thường trong lịch sử, thường thể hiện trong việc đánh giặc giữ làng cũng là giữ nước. Thăm mấy bảo tàng của các nước có dính dáng đến chiến tranh ở Việt Nam đều hấy họ trưng ra cái mô hình địa đạo Củ Chi tựa nhà cao tầng xây trong lòng đất, hàm ý nói rằng làm sao thắng nổi cái dân tộc sẵn sàng chịu đựng gian khổ hy sinh đến chừng ấy.

Cái lối sống không bình thường ấy lại chọn cho mình một mô hình sống rất nên thơ bởi luỹ tre xanh bao quanh những giếng nước, sân đình, mái chùa và một nếp sông nền nếp đất lề quê thói. Trông vậy nhưng luỹ tre làng chẳng khác một pháo đài khi có biến từ bên ngoài, lại giống cái rèm mành che chắn được cả sự xâm nhập của thói tục ngoại lai cũng như giữ gìn cái chất chân quê của dân tộc.

Nhưng cái không bình thường hơn hết lại chính là sự thủ cựu gìn giữ cái trạng thái công hữu về tài sản trong làng xã mà cốt yếu là ruộng đất, tư liệu sản xuất hàng đầu của xã hội truyền thống. Chính sách quân điền trở thành tập quán mấy năm chia lại một lần với tinh thần "không sợ thiếu chỉ sợ không công bằng", cái tư tưởng bình quân và câu khẩu hiệu lý tưởng "lấy của người giàu chia cho người nghèo" được coi là phương thức hành xử của công lý...

Tất cả được hỗ trợ bằng cả một kho tàng văn hoá dân gian mê hoặc từ thế hệ này qua thế hệ khác những chuẩn mực về đạo lý được gọi là truyền thống dân tộc.

Nhưng cái hệ quả quan trọng nhất lại không chỉ là thế. Cách sống ấy khiến cho trong xã hội Việt Nam không thể nảy nòi được những người sở hữu. Giàu không ba họ, khó không ba đời vừa là hy vọng của người nghèo vừa là định mệnh của người giàu, khiến xã hội ta khó lòng mà phát triển. Nhưng nhờ thế mà Việt Nam trường tồn bên cạnh đế chế Trung Hoa trong suốt trường kỳ của lịch sử. Và cũng và thế mà thuở trước Việt Nam như chỉ biết đến một thế giới duy nhất là: "Thế giới Trung Hoa".

Phải cho đến giữa thế kỷ XIX đầu thế kỷ XX Việt Nam mới biết đến một thế giới "Ngoài Trung Hoa" và hơn một thế kỷ tiếp đó chính là quá trình chúng ta hội nhập với trước tiên với thế giới ngoài Trung Hoa được hiểu như thế giới phương Tây và sau đó gắn với công cuộc Đổi mới chính là với toàn thế giới mà việc gia nhập WTO chính là một cái mốc. Chúng ta bắt đầu buộc phải sống bình thường như thiên hạ. Và cái bình thường hấp dẫn nhất đồng thời cũng là khó khăn nhất chính là làm quen với tư cách của những người sở hữu, nền tảng của dân chủ và cũng là nguồn lực của kinh tế thị trường.

Cái đang diễn ra trong lòng xã hội ta trong quá trình Đổi mới, đặc biệt là đựơc thúc đẩy mạnh mẽ bởi việc gia nhập WTO chính là quá trình chuyển đổi sở hữu mà thuật ngữ một thời được gọi phổ quát là "thời kỳ tích luỹ tư bản chủ nghĩa" đang diễn ra. Trong thời kỳ này, mọi người đều trong cơn "khát sở hữu" nhưng vẫn giữ lại những tập tính và quán tính của những hệ thống giá trị đã cũ khiến cho mọi cái trong hành xử cũng như trong suy nghĩ đều chưa thể bình thường.

Tìm sự giải thích hiện tại bằng cách giải thích quá khứ một cách rối rắm như vậy chưa hẳn đã thuyết phục được ai. Nhưng bằng cách đó nó làm cho ta yên lòng trong cơn chuyển đổi, trong quá trình tự lột xác nên nhiều giá trị còn mơ hồ giữa một thời đầy rẫy những giá trị ảo và giả. Âu cũng là một viên thuốc an thần để tạm giải thích những điều chưa thể giải thích. Giống như đi biển trong mùa gió chướng phải lựa gió mà căng buồm.

Dương Trung Quốc

Note: Lâu lắm mình mới đọc 1 bài báo ok như thế này, lưu vào trong này để đánh dấu 1 thời điểm lạ lùng của đủ mọi thứ bà rằn, hy vọng khi đất nước nguy cấp, sẽ có 1 Thánh Gióng xuất hiện.
---
pic : tình hình này đi spa thư giãn là sướng nhất

19/5/08

Nhím update to 18-5-2008




Nhím nhí nhố quá, làm lại đê



Nào, con chào lại đây, không cười mặt lạnh nào



Giờ 2 mẹ con chào nào



Bon chen với hoa Bằng Lăng



Hai chị em chơi cỏ gà



Nhím ngày 18-5-2008
1 buổi sáng nhẹ bỗng như 1 đám mây

Show ảnh Bằng Lăng tím lịm




Bằng Lăng rờm rợp phố, ở Hà Nội hơn 30 năm rồi nhưng năm nay tự dưng mới thấy Bằng Lăng đẹp, nhất là đi xe máy vào sáng sớm, tím lịm cả hồn cả vía, tím lịm cả tinh thần và thể xác í. Thế là rủ cái hội mẫu quá date đi át vía tím của Bằng Lăng ngay.

Sáng chủ nhật trời âm u lạ thường, mặc cho dự báo thời tiết là trời mưa cả ngày, 2 mẹ con vẫn nượn vòng vòng phố Huế, Nguyễn Cao, Ngọc Khánh, vừa ngắm vừa nhấm nháp vị Bằng Lăng tím, vừa chờ hội mẫu ra khỏi giường.

Bắc Shrek bảo Bằng Lăng chả lạ bằng thời tiết hôm nay, dịu mát khác thường, cũng như mình tự dưng sến từ trong ra ngoài, nhìn Bằng Lăng nở rộ cả tuyến phố tuần nay mà hưng phấn nổi khắp mình mẩy chứ lị.

Đây là show ảnh của hội U40, chả thấy hoa mấy, chị thấy mẫu diễn như chỗ không người. he he

Giới thiệu Nhiếp anh gia nhỏ tuổi nhất



Và tác phẩm của chàng í



Bông Hoa diễn trong suốt như thủy tinh í, teen gọi bằng kỵ nhá

Ngây thơ qué



Đây là màu Bằng Lăng giai đoạn cuối, phai hết cả rồi, he he



Nhìn Hương Hương như cô gái Huế rứa



mẹ Nhím vừa lau mồ hôi cho Nhím vừa hóng chuyện của các bà các cô

Eo, mình

cũng có 1 show bên máy chị Mây, minh họa đại diện nhé. Tiếc là vì không định chụp nên mặc quả cáo bruto vừa già vừa béo vừa biến dạng nhìn xấu hết cả Bằng Lăng



Chị Titi làm em Thành sock quá há hốc cả máy nhai cơm




Kệ bác tác nghiệp, em vẫn diễn đều như chả có ai



Ra về, bỗng em và Nhím lại gẩy đàn liên tục, hóa ra là bị lông sâu róm bay vào người, em đã tìm ra thủ phạm đây.





Ảnh khá nhiều, em đại diện ra đây thôi nhá

10_MG_961311

Và đây là ảnh tự sướng với nhau.




--
Model: Titi, Huong Huong, Honey Hoa, Mecghi, Ms Ngoc
Photo: May Tran, Viet Ku, Mecghi, Titi, Mr Thanh....
Date: 18-5-2008
Add: Kim Ma str...



16/5/08

Sinh nhật anh Huy




Sinh nhật anh Huy, mẹ cho Nhím lên nhà từ sớm
Đây là ảnh chúc mừng nhau thêm tuổi mới của anh em nhà Nhím ạ
người nhớn cụng ly, anh em mình cụng sữa tươi lào , lào

14/5/08

30 đã thế này à

Giật mình những cảnh báo của phụ nữ tuổi 30

1. Tóc rụng - mí sưng
Hic, đúng quá, đầu mình tuy bông xù lên nhưng mỗi khi nhìn tóc rụng là thấy đau lòng lắm í. Mình lo lắng đến 1 lứa tuổi nào đó, ông xã mình lại tưởng mình quyết tâm chăm lo cửa Phật, rồi lại sợ nhỡ lúc đó tóc giả cũng chả giúp gì được mình, mình đầu to trán dô, hói đầu thì thật khủng khiếp, hic. Còn cái vụ mắt sưng thì đã bắt đầu, HBO và SMOVIE luôn có phim hay từ 11h đêm, mà phim VN giờ lại quá hẻo nên mình đành cống hiện việc ngủ cho phim hoặc là ngồi blogging, chatting, working online... đến qua nửa đêm là thường... hic

2. Bị Nhiệt, loét miệng
Trời ơi, theo cảnh báo dấu hiệu này cho thấy sự mệt mỏi, cơ thể nhiễm độc, khi tình cảm, tinh thần, sức khỏe không tốt sẽ phát tiết ra đường miệng. Nhất là những người áp lực cao, thiếu ngủ.. phải đi dùng thuốc kháng độc, kháng cảm nhiễm....mình vừa trải qua 1 khóa trị nhiệt môi và lưỡi, nhiều người cứ trêu là do không kissing ai nên bộ phận này có vấn đề, hóa ra thủ phạm là đống áp lực mình tự tạo ra, đống bận rộn mà do mình không quản lý được time gây ra, hóa ra nhiệt miệng không phải do cơ thể nóng mà do mình yếu, mệt mỏi và suy nhược...

3. Cơ bắp đau mỏi, khó thả lỏng
Đúng thế đấy, vai, tay, cổ , gáy, khớp xương, mỏi toàn thân, mệt toàn thân, có lẽ chỉ có Nhím mới làm mình hết mệt thôi

4. Da khô, nếp nhăn xuất hiện
Thiếu các loại vitamin B, C... khiến mình hay sốt ruột, đa nghi, giảm ham muốn tình dục (ặc ặc)

5. Sinh lý bất thường:
Nguyệt san quả tắc quả bụp, hay mệt mỏi, cáu gắt và đau bụng dữ dội... da dẻ kém tươi, nụ cười kém sáng....

6. Thời điểm dễ bị ung thư vú ... sợ quá, sợ quá.

Lứa tuổi băm đến với nhiều bệnh tật và nguy hiểm quá, sức khỏe xuống cấp, tinh thần mong manh dễ vỡ, công việc lụt lội, time ngày càng ít và quan trọng là chả còn thấy yêu mình, cũng chả thèm yêu ai... nguy hiểm quá, làm sao cho qua thời quá độ tuổi 30 này nhỉ, hay là cố gắng làm sao cho tuổi 40 đến sớm để lại được HỒI XUÂN...

Blogging tý cho con viruts cúm nó sợ.
-----


13/5/08

Entry ngoại lệ




một entry ngoại lệ...


tôi không phải nhà báo nội chính.chẳng ai dại dột mà giao cho cái gã ngớ ngẩn không có tí kiến thức nào về luật như tôi.ấy là chuyện ngày xưa khi còn trẻ,mới vào nghề"ông cứ viết văn nghệ văn gừng giùm cho..."
nhưng tôi còn nhớ y nguyên câu chuyện hơn 10 năm trước của một đồng nghiệp trẻ hơn mình nhưng đã đầy bản lĩnh nghề và sự sắc sảo, đáng làm thầy cái gã ngớ ngẩn như tôi.anh nói rằng chớ có ảo tưởng chúng ta(những nhà báo) là những người hùng chống tham nhũng thật sự.người chống tham nhũng thật sự chính là những người dân ròng rã năm này qua năm khác đi khiếu kiện,đi gõ cửa ,đi kêu oan và thu thập những đống hồ sơ tính bằng ký lô.họ mang đến cho anh nhà báo,hầu hết chứng cứ đã nằm ở đấy,trong cuộc đời oan trái bi thảm của họ.nhưng họ không biết viết,không có báo,không có phương tiện nào.anh-nhà báo chỉ là người bày biện,chọn lọc,sắp xếp những chứng cứ mà họ đã mang đến.viết và ký tên.thế là anh mặc nhiên trở thành nhà báo "chống tham nhũng"với chứng cớ rất rành rọt trong bài báo của mình.người bạn đồng nghiệp ấy chỉ muốn nhắc một sự thật đã từng xảy ra.khi trở thành nhà báo tên tuổi,không ít người đã trở nên ngạo mạn và ảo tưởng "là người hùng".cái giá phải trả cho những "ảo giác" có thật ấy đã xảy ra không ít trong những tờ báo lớn của VN.không ít kẻ từ người hùng ,xa hẳn người dân , trở thành tiếp tay tội phạm hay đã thành tội phạm.
còn vụ án hôm nay.2 nhà báo được xem là ngay thẳng(tôi nhớ câu chuyện vừa kể nên không gọi họ là nhà báo chống tham nhũng) vừa bị bắt như những kẻ có tội danh .họ đã để xảy ra sai sót đâu đó trong đưa tin,họ -vì có thể tiếp nhận nguồn tin không nhiều từ dân mà từ những cơ quan công quyền nơi "thâm cung" đang có những "nội chiến" tinh vi mà đôi khi vì non nghề,hay vì sự hăng say,cũng có thể vì tin vào công lý v...v...họ đã trở thành quân cờ di động trên một bàn cờ bí hiểm nào đó.đấy là những nhận định không phải của tôi,nó của những người lão luyện trong nghề- nhận định.
điều cuối cùng trong tôi khi tiếp nhận thông tin này đấy là:2 nhà báo vừa bị bắt,họ là những người chưa từng có bàn tay bẩn.nhưng dù gì họ cũng phải chịu trách nhiệm với nguồn tin sai của mình.bài học lớn chính là tìm những nguồn tin từ dân sẽ không bao giờ có" âm mưu".hay xuất phát từ âm mưu nào đó,bởi lẽ...
chính người dân mới thật sự chống tham nhũng
vì họ là dân đen...
nhưng dân đen...
biết kêu ai...
ngoài nhà báo???!!!

p/s: sau khi viết xong entry này,tôi nhìn thấy hình Nguyễn việt Chiến trên báo.anh giơ tay vẫy chào đồng nghiệp như chào cả tôi.bàn tay ấy đã từng túm cổ một thằng quan chức thiếu giáo dục ,định hành hung tôi trong một ct ở Hà Nội chưa lâu.cứ vững chân mà đi đi Chiến.ông không cô đơn đâu..


Nguồn: từ blog của Chung Do Kwan
pic: từ internet
Từ hôm qua đến giờ, cứ tìm, cứ đọc, cứ đọc rồi đờ đẫn hết cả người ra
Từ sáng nay đến h, cứ nghe điện thoại hỏi thăm, buôn bán tin tức của nhau, cùng nói tiếng băngladet mà người cứ dấm dứt khó chịu
....

12/5/08

Yêu Nhím quá




Hôm qua mẹ bị ốm, bị ốm mới có thời gian bên cạnh con trai nhiều hơn. Con trai rất yêu mẹ, thương mẹ và chăm sóc mẹ. Mẹ vô cùng mãn nguyện vì điều đó. Ông bà gọi thế nào con cũng không xuống vì lý do còn phải chăm sóc và trông mẹ, sợ mẹ nằm 1 mình buồn. Tuy bị mẹ dọa sờ vào mẹ sẽ bị lây nhưng con vẫn can đảm sờ vào mẹ bằng được, và nói : con bị lây 1 tý, mẹ sẽ đỡ ốm hơn. Mẹ nghe câu đó, ốm đau đã vơi đi gần hết rồi đấy con yêu ạ

Hôm qua bố hỏi: Mẹ có ngoan không, có nghe lời Nhím không, con cười khóai trá lắm và bảo mẹ ngoan, nghe lời Nhím. Sáng qua, tuy ốm nhưng mẹ vẫn cố gắng đưa Nhím đi vẽ ngoài trời, cho Nhím gần với thiên nhiên và cảm nhận thế giới qua màu sắc của mình, Nhím vẽ hồ Gươm có rất nhiều Rùa, 2 tầng và mái ngói đỏ. Thật là lạ, bức tranh của Nhím có nhiều âm vực của màu xanh, xanh lá, xanh chồi, xanh mạ, xanh úa….rồi nước Hồ Gươm lại màu nước biển, mặt trời thì đỏ chói và mây bay lẹ làng, thế giới của Nhím thật là trong trẻo quá, mẹ lại nhớ tuổi thơ của mẹ, cũng bắt đầu học vẽ ở Cung thiếu nhi, cũng lủng liếng giá vẻ, màu nước… và háo hức như Nhím bây giờ.

Hôm qua Nhím tự dưng gãi thế nào mà túm cả vào chỗ nhạy cảm, khóc mướt cả mồ hôi, mẹ thì sợ hãi sợ Nhím nghịch ngợm làm hỏng cả túi hạt giống, may không phải, Nhím lo lắng và sợ hãi,mẹ cũng thế, giá có bố ở nhà, chuyện này dễ giải quyết hơn nhiều, khổ thế, con trai lớn rồi mà mẹ thì thiếu kiến thức về lĩnh vực này.

Mother day đã trôi qua thật nhẹ nhàng, yêu Nhím quá, yêu quá

---

pic Nhím nằm ngoáy tai

8/5/08

Some pics from mr NHIM to

Nhim fall in love

photo by his mother

8-5-2008




Đám ma luôn khiến mình cảm thấy chơi vơi và hồi tâm, cũng là khi mình có time ngồi nhìn lại những hình ảnh cũ cứ lượn lờ trong đầu óc, có khi rõ nét, có khi mờ nhạt, có khi chỉ là những khoảng trống huơ hoác

Đám ma là khi bạn bè cũ tưu về đông đủ nhất, nghĩa tử là nghĩa tận, dù bao thời gian bận rộn, ngày đưa tang cũng là ngày phải cố gắng trở về, gặp nhau lần cuối. Người trẻ thì râm ran trò chuyện, người già thì rưng rưng cảm động. 1 chị bạn mình nói " bố chị ấy bảo, già như ông thì đám ma luôn đông đủ, vì người già chỉ có 2 dịp gặp nhau, cưới con và tiễn bạn mà thôi, ai cũng sợ sau này chả có dịp gặp nhau nữa, nghe mà thấy sợ tuổi già lắm lắm.

Có những đám ma rất đông vui náo nhiệt, có những đám ma vắng vẻ tinh khiết, có những đám ma lại gần gũi thân thuộc, có những đám ma chẳng ai khóc nhưng ai cũng nao lòng. Mình rất sợ đến những đám ma có CD tiếng người khóc thê lương, mình cũng sợ những đám ma có hội khóc thuê nỉ non cả đêm, hát theo tiền, hát theo mệnh giá đồng polyme của gia chủ. Đợt vào Sài Gòn công tác, ngay bên cạnh 1 đám ma, có cả anh chị em tám vía phục vụ, hát nhạc trẻ cả đêm lẫn ngày làm mình lại thấy buồn cười chứ chả buồn 1 chút nào (vô duyên thật).

Hôm nay đưa cha của 1 người bạn về nơi an nghỉ cuối cùng, bắt đầu 1 cuộc sống mới chỉ có thơ và nhạc, cuộc sống chẳng còn đau đớn bởi bệnh tật, cuộc sống tiên bồng, mong cho bác siêu thoát và phụ hộ độ trì cho đại gia đình, bác gái mạnh khỏe, con trai thành đạt, con gái hạnh phúc....

---
pic: Nghĩa trang Thanh Tước
nguồn: từ internet

4/5/08

Người quen




Gặp lại bạn cũ, bạn hỏi ngay mình
- Sống thế nào?
- Tình yêu ra sao?
- Hạnh phúc chứ?
- Tuổi mình hầu như toàn ly hôn...

Bạn hỏi mình liên tục nhưng hình như không cần nghe mình trả lời, bạn vẫn thế, nữ tính ngay cả khi hút thuốc, nữ tính ngay cả khi ngồi vẩn vơ bên laptop, trong quán caffe nhiều màu đỏ, mơ màng trong đám khói thuốc trễ nải. Không hiểu có nghiện thuốc không, nhưng lần nào gặp bạn, mình cũng thấy bạn rít thuốc, điếu thuốc nhỏ xíu hình như là đạo cụ không tồi cho 1 hình ảnh đại diện ấn tượng. Bạn hỏi nhiều về bạn cũ, và nói lời chia vui khi ai đó ổn và happy trong một cảm xúc mix trìu tượng, bạn vẫn thế, con người ngập tràn mâu thuẫn và những u uẩn, những u uẩn không tên về cuộc sống. Có thể bạn tự tạo ra, có thể bạn bị mask huyễn hoặc mình, tuy vậy cuộc sống vẫn không ngừng tích tắc, cũng như bọn trẻ con vẫn không ngừng cao lên...

Bạn vẫn luôn là ẩn số, đủ bí hiểm với đàn ông, đủ điên dại với đàn bà
Bạn vẫn luôn là cửa ngõ của nhiều câu chuyện tào lao nhiều liên đới
Bạn đôi khi vẫn mang đến cho mình những tin sock nhẹ và nặng
Bạn đôi khi còn làm mình lao đao về những ứng xử pro
....
Và bạn vẫn là 1 người quen cũ, dù có thể là bạn hoặc không?
Tự dưng ngủ dậy vẩn vơ về bạn
---
pic: cái vòi nước thật sướng, chỉ cần xả nước theo ý chủ, chả cần tự quyết định gì sất cả, chả liên quan gì đến entry, hi hi

Nhím phởn

Nhím phởn
Mỗi khi phởn chí, Nhím hay có nhiều biểu hiện lạ lùng

Đàn bà 30

Đàn bà 30

Dân vận trên đất diêm

Dân vận trên đất diêm

Monaco - thiên đường mua sắm

Monaco - thiên đường mua sắm

Người đẹp và xe hơi

Người đẹp và xe hơi

Nhím và 2 công chua Bom Bê

Nhím và 2 công chua  Bom Bê

Nhím tồ ở Tre Plaza 2-9

Nhím tồ ở Tre Plaza 2-9

Chang va Nang

Chang va Nang

Mẹ con ta đớ

Mẹ con ta đớ