Mẹ đi công tác mấy ngày mới về nhà, thấy Nhím trông người lớn hẳn lên. Lúc mẹ về Nhím đi chơi với ông ngoại, rồi sang bà Thanh ngó ngó mẹ. Nhím hỏi mẹ "Mẹ ơi, mẹ hỏe hông? (vẫn thiếu chữ K, bất lực với chữ K) rồi câu thứ 2 hỏi ngay, mẹ có mua gì cho con hông hả mẹ...
Mẹ bận quá nên chẳng mua được quà gì cho Nhím cả, thật là may mà có 1 bộ xếp hình bằng gỗ mà con thích. mẹ tìm được, mua ngay và hình dung con zai tha hồ thích thú. Đúng là cả buổi tối con cứ ôm bộ xếp hình, xếp hình người, tàu hỏa, ngôi nhà, con bướm, cánh cam... mẹ nhìn thích quá.
Đúng là cứ lần nào đi công tác về, mẹ cũng thấy con trai khác quá... cao hơn này, bế nặng tay hơn này (trộm vía) tuy nhiên vẫn lười ăn như cũ. Thế là chiều mẹ lại cuộn tròn con vào lòng, ngửi cái mùi thơm thơm của Nhím, thích thật.
Tuy nhiên, con lại hơi bị sổ mũi mới khổ chứ. Thương quá
1 nhận xét:
Con rể ngoan và ngộ thế nhỉ?Lâu lắm rồi không gặp con rể nhé. Mẹ nhớ lắm cơ.
Đăng nhận xét