12/2/09

Post lại 1 entry cũ, vì nó rất cần cho 1 người bạn




(Lại cảm ơn mẹ NhímV6 1 lần nữa, vì lại tái bản entry của chị , hi hi)

Your boiling point is 100*C??


Không, câu trả lời thật chắc chắn.

Bởi vì chỉ có nước mới sôi ở 100*c. Còn mọi thứ khác trên đời này, đều không như vậy. Ngưỡng của sự sôi giận, bùng nổ, của cao trào chịu đựng để rùng mình chuyển hóa thành dạng thức khác đều là tương đối. Nói như nhà hóa học, còn tùy chất đem đun sôi, còn tùy lửa, còn tùy bầu không khí đang trùm lên nó, v..v...

Hôm nay vừa nghe một câu chuyện buồn, mở ra và đóng nó lại trong sự ân hận, đúng hơn là áy náy, như thể lỡ tay mở ra một cánh cửa nhiều giông bão. Bản thân việc ngó nhìn vào nó đã nao lòng, còn tệ hại hơn khi nhận về cả một mối tuyệt vọng khó giải tỏa.

Còn điểm sôi kia, hẳn chưa ai hiểu mình định ám chỉ gì. Nó đơn thuần là một ẩn dụ về khả năng chịu đựng của con người. Bạn có thể nín nhịn và im lặng được bao lâu trước một hiểm họa đang lao tới? Bạn có thể vờ vô tư sải bước bên cạnh một sự sụp đổ báo trước? Bạn có thể suốt đời không sôi dù tâm can từ lâu đã chín nhừ vì overheat?

Nếu câu trả lời là YES, bạn đã vượt qua ngưỡng sôi đó rồi, vì bạn đã hóa đá, for sure!

Vậy nhưng, sôi thì sẽ được gì?

Được giải phóng năng lượng, tỏa ra thật nhiều nhiệt, và nhẹ nhõm lắm chứ, như nước í, thành hơi và bay đi, không quyến luyến.

Được đổi thay một thân phận, tan chảy hết quá khứ hiện tại để được vô tư làm lại mình một lần nữa.

Được nếm trải cái cảm giác vật đổi sao dời, cảm giác bùng nổ và tàn phá, vì sôi bao giờ cũng đem hơi nóng đến xung quanh, nhiều khi bỏng rát phũ phàng.

Được kết thúc một nỗi đau, khép lại một giai đoạn âm thầm tích tụ, được chấm hết một giá trị.

Thế thì khi sôi rồi, bạn mất gì?

Mất quá khứ, nhiều khi nó cũ kỹ và đáng nâng niu chứ đâu chỉ nát bươm và gỉ sét.

Mất đi sự tỉnh táo, cơn cuồng nộ của nhiệt độ sẽ cuốn đi cả những gì bạn không định cuốn, hoặc thậm chí đang cần nó cho mình.

Mất đi một bản chất, mất đi một khái niệm, mất đi một xúc cảm - sôi rồi thì sẽ chẳng còn mood chờ sôi.

Hiểu chưa U, mọi câu chuyện đều có cớ riêng để tồn tại, nó chưa bùng vì người ta có nhiều lý do để giữ nó không bùng. Và dẫu nó không bao giờ bùng nhưng thực ra nhiệt độ của nó không hể thuyên giảm. Nỗi đau không hề ảo, nhưng nỗi đau được giấu kín nhiều khi còn dễ coi hơn một nỗi đau trần trụi, và người ta chỉ đủ sức gánh nó chừng nào nó chưa bị gọi tên.

Vậy đấy U, đừng thổi ngọn lửa kia khi bản thân mình biết nó đã nóng rát như than, đừng thử nếm một lần cái cảm giác ngùn ngụt hủy diệt. Trong đám nham thạch cuồn cuộn đang âm ỉ kia, có những phần là của mình đấy chứ, giữ nó thì còn, cháy nó là mất hết, thậm chí ngọn lửa sẽ thiêu chính bản thân ngay khi ta chưa kịp nhận ra.

Now, your boiling point should be... NEVER BOIL!

Just calm down and try to find some other way to cool it.

Love yourself, free your mind, go your way, own your life!

Good luck, babe!

6 nhận xét:

hienpooh nói...

sôi 1 lần, cũng giống như ngọn đèn cầy, thà cháy 1 lần để nghiệm được rất nhiều...

beo_in nói...

Hay qua chi oi :)

MẹNhím QQsan nói...

hehe, đọc lại cứ ngỡ hết cả ngàng, bây h mình ấu trĩ tệ

cunbe nói...

Meghi cho phép mình copie về blog của CUNBE nhé, Bài viết này thực sự vô cùng bổ ích. Mình muốn có nó để thỉnh thoảng đọc lại. OKIE?

Mecghi nói...

mẹ Nhím: Công nhận, đôi khi đọc lại cái entry này thấy thật là bổ ích đấy. Mà ấu trĩ rì đâu chứ, em thấy phong độ vẫn ổn định nhắm nhắm
Béo ỉn và HiềnP: Công nhận, bài này rất đáng đọc

beo_in nói...

Hom nay doc lai "The boiling point", van cu thay co say say, ngam ngam the nao ay chi a :)
Em cung xin copy bai nay ve blog chi nhe.

Nhím phởn

Nhím phởn
Mỗi khi phởn chí, Nhím hay có nhiều biểu hiện lạ lùng

Đàn bà 30

Đàn bà 30

Dân vận trên đất diêm

Dân vận trên đất diêm

Monaco - thiên đường mua sắm

Monaco - thiên đường mua sắm

Người đẹp và xe hơi

Người đẹp và xe hơi

Nhím và 2 công chua Bom Bê

Nhím và 2 công chua  Bom Bê

Nhím tồ ở Tre Plaza 2-9

Nhím tồ ở Tre Plaza 2-9

Chang va Nang

Chang va Nang

Mẹ con ta đớ

Mẹ con ta đớ