cành đào Tết, chụp xấu quá nên không nhìn thấy lộc lá đâu cả
Không phụ lòng người, sáng mồng một tết chồi lộc xanh biếc nhú đầu trên các mắt cành, sao mình yêu cái mầu lộc xanh thế chứ nị. Cái màu xanh xuân thì mơn mởn ấy khiến lòng mình rạo rực hy vọng vào 1 năm mới vui tươi và tốt đẹp. Kiểm tra kỹ thì nhiều nụ hoa cũng bật nở, chồi lộc chi chít nhú nhít đến là vui, dù mình chả có tý B1 thúc nở mà hình như ông chồng quá kích có cho chút rượu vang đỏ vào chậu cắm đào. Ông này liều mạng dứ đào say xỉn để nở sớm, may mà chồi không say rũ héo mà cứ phần phật bật lên...
Thế là bắt đầu tết một cách rộn ràng.
Sáng mồng một, mình ra phố với ít bao lì xì để mừng tuổi đầu xuân. Phố rộng, đường vắng, không khí lành lạnh, một mình 1 phố, không rác, không hàng quán, chỉ thích hít thật là sâu cái không khí trong veo vẻo, bỗng nghe tiếng gà trống gáy mà phì cười, chác nhà nào có gà quê để dành hóa vàng đây
Mồng một vẫn là lịch trình truyền thống tết nội ngoại họ hàng, đi mãi đến 10h mới về nhà mệt lử. Ngày mồng 2 tiếp tục cô dì chú bác, cũng đến 11h đêm và mệt lử. Mồng 3 là chiến dịch hóa vàng của các gia đình trong họ, cũng 10h về mệt lử.
Đã qua mồng 3 rồi
Vẫn chưa đi lễ chùa
Vẫn chưa cho Nhím đi Văn Miếu
Vẫn chưa đến được nhà 1 số người bạn
Vẫn chưa chúc tết cô giáo
Vẫn chưa đến nhiều nơi như đã hứa
Thế mà đã hóa vàng hết tết
Phố đã lại đông đúc
Đường đã bắt đầu tắc
Nhím sắp phải đi học
Còn mình vẫn hoang mang vì 1 tủ lạnh đầy thức ăn chưa có cơ hội tiêu thụ ít nào...
Nhưng tại sao mình lại lên cân nhỉ?
3 nhận xét:
Oài, cành đào chắc là hoành lắm. Cho bọn trẻ đi chơi bảo tàng dân tộc học đi, vui lắm :-)
Có câu "Xuân đang đến nghĩa là xuân đang qua. Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già" mà!
Titi: chị nhìn cành đào rồi nhỉ, lộc lá vui tươi
Anh Thuy: vâng, hôm nay đi làm, chúc tết rồi đi lễ, thế là tết cũng hết, nhẹ cả người
Đăng nhận xét