Có những nối nhớ cứ lừ lừ xông vào lòng ta, dù ta không muốn, dù ta cố xua đi, dù ta dùng cả hoả lực và thuỷ lực, dùng cả lòng quyết tâm chiến đấu để chống chọi nhưng nó vẫn thắng. Sở hữu những nối nhớ bí mật đôi khi thật khổ, thật là khổ, bởi vì những cái gì cần phải giữ bí mật có thể chính là điểm yếu của mình, khi là mối tình cũ, khi là 1 căn bệnh không thể nói hoặc 1 nhân vật theo lẽ đời là phải quên đi… vậy mà ta lại vẫn cứ nhớ, vẫn thi thoảng mơ thấy, vẫn thi thoảng gặp ngoài phố và giật mình toát mồ hôi như mắc lỗi.
Có những nỗi nhớ, ta muốn cất riêng cho mình, cất vào 1 ngăn kín và mã số lại. Có những nối nhớ ta chỉ muốn được giải thoát.
Nhớ ơi là nhớ, sao lại nhớ thế này.
Cất nỗi nhớ vào túi áo ngực
Túi thủng
Chui ít nhiều ra ngoài
Len lỏi không mùi vị
Như thuốc lá
Làm mình khó thở
Cần đi tắm
Để giải thoát khỏi cơn u ám hiện tại
19 nhận xét:
Hanh D cung nho Mecghi den ban than, ca sang nay nguoi cu ru ra, thiem thiep
Cất nỗi nhớ vào túi áo ngực. Túi Thủng. Blog thủng! Và nỗi nhớ như khói thuốc bay thẳng đến Blog của... chồng! Xời ơi, mất tự do ngay trên mạng! Khoe nỗi nhớ không sợ ông Tóc dài quạt gió xua khói thuốc à em!!!!!!!??????
bố Hanh D ơi, chết, nhớ như bố thì xôi hỏng bỏng không à, nhớ thì phải đạp đất, đội trời, tay làm, mồm nói chứ, ai lại thiêm thiếp thế kia hử
Cu Khoai: Không mất tự do, và Toc dài là bồ chứ không phải chồng đâu anh ạ, he he
Ơ ơ , sao lại không phải chồng ? À , ý vợ mình là : bồ thì sẽ nhớ nhiều hơn chồng đây mà , vợ nhỉ ? Hanh D xê ra nhé , anh chấp nhận chú làm chồng 2 vợ anh là đủ lắm rồi , đừng có nhớ rũ ra thế , vợ anh gọi chú là bồ thì anh die mất . Hôn vợ , cắn iu vợ này .
Cu Khoai : Không nói xấu ông Tóc Dài nhá . Ông Tóc Dài yêu vợ cực í .
da, em om a, ko phai la em nho den noi thiem thiep. Chang nhe em lai noi la em nhu con meo ru thi chan qua, bac Dai a. Bac cung danh da phet nhay
da, tu ngay co nguoi yeu thi lam gi co tu do nua a, co ca trong giac ngu nua la tren blog...
hùa nhau nói xấu mình kìa, chán tệ. Rõ ràng cả 2 đều ở nước ngoài, mà lại bảo mất tự do là sao hả 2 chàng của em
Nhớ âm ỉ mà ấm ức hỉ? (hug)
Uầy... thế cụ thể thì cụ nào là thể dục, cụ nào là thể thao hả bác Méc????
Nhớ Hanh Dê chứ gì? Cứ toạc ra đi chứ cứ nhớ nặc danh thế này lại bị "chỉnh đốn" thui. Há há...
chị Titi: Em chả biết, bí mật mà, 1 ai đó, bác Hanh D hoặc ai đó, he he
hihi, Nho gi nhu nho nguoi yeu...
Pi ơi, tình hình là có rất nhiều loại hình có lợi cho sức khoẻ ngoài thể dục thể thao Pi ạ, khi nào lớn lên Pi sẽ biết ngay thôi, hi hi
Nhớ để mà quên
Có khi
quên rồi lại nhớ
Thôi thì cứ nhớ cho đến khi ko thèm nhớ nữa thì thôi chị ạ ^_^
Đọc nỗi nhớ của chị mà nỗi nhớ của em nó cứ ào ào về T_T
"Nhớ ơi là nhớ, sao lại nhớ thế này"
Giờ ơi Nhớ gì mà nhớ thủng cả túi áo ngực.Mà chị xạo quá em có thấy chị mặc áo có túi áo ngực bao giờ????Vậy nếu thế thì nó sẽ thủng hic hic thôi em xin lỗi chị Meg ạ em không dám nói gì nữa ạ
NHớ
Thủng
Tảng không khí đè nặng trên ngực
Không gian ngột ngạt vây quanh
Tầng tầng lớp lớp các bon nic thở ra rồi lại hít vào
NHớ
Không có một hàng rào nào được dựng lên
Cũng chẳng có sợi dây nào ràng buộc
chân em cuồng lên mà sao như chôn chặt
Tay em ràng níu vô hình
Bởi lẽ bây giờ bên cạnh chẳng có anh
Nên em khóc em cười
em nói
em nhớ em thương trong chập chờn mong đợi
đến một ngày
em không còn mòn mỏi
đếm thời giạn
Ơ ơ...các anh các chị từ chị 2 Ti đến anh Hanh Dê đều đoán nỗi nhớ của chị Mec sai bét hết cả rồi. Em biết rồi nhé, chị nhớ món gà luộc mới ăn hôm mừng thọ chị 2 Ti đây mà!
Lâu rồi chả thấy nhớ ai, buồn quá!
chời, bái phục bác "dieuhau" đới, tặng mecghi bài thơ này có ki đọc xong thấy nhớ hơn... Nhưng cảm giác nhớ cũng là hương vị không thiếu được của món ăn tinh thần... nếu sống mà không còn nhớ thổn thức thì lấy đâu ra thơ hay nữa đây?
Diều hâu; Em nhìn ở ngoài, hờ hờ áo chị có túi bên trong như comple ý. Bài thơ nồng nàn quá, đọc lại nhớ hơn em ui
Mo: Uh, có những nỗi nhớ tốt cho sức khoẻ em ạ, he he
Thu Trang: Em Diều này í à, thơ như suối ý.. đúng là cảm xúc như món ăn tinh thần, thiếu thì cuộc sống còn gì nữa đâu
Đăng nhận xét