29/10/08

Mưa





Anh bước ra từ cơn mưa đầu tháng
Mồng 1 mà
Mưa ắt có lộc đây






24/10/08

Nhím sốt




Nhím sốt 38 độ, nằm im lìm trên giường như ông cụ. Khi mẹ chở đi khám lại lom khom ra vẻ bi kịch vô cùng, vậy mà khi sang phòng khám bên cạnh thị vẫn lại nói luôn miệng và nhảy chân sáo líu lo. Về nhà, Nhím lại leo lên giường và trở thành ông cụ....

Nhím sốt viêm họng cấp, hôm qua nôn trớ ra cả giường bà. Được cái uống thuốc rất chuyên nghiệp, tuy nhiên cái viên thuốc gì nó to quá, khiến uống đến 2 cốc nước đầy mà nó vẫn mắc nguyên trên lưỡi không trôi

Nhím trộm vía ít ốm, nên ốm 1 cái thì biết nhau ngay, ku cậu biết rên rỉ, biết điện ảnh hóa chuyện ốm cứ như là trong phim í, hoặc phải ho húng hoắng, hoặc phải mệt - đau hay nôn trớ cho đúng kiểu

Nhím bị ốm, nhưng vẫn không quên vụ thổi nến cho bố, vẫn cuốn nem cho bố, vẫn chúc bố mạnh khỏe và mạnh khỏe

Nhím bị ốm, đêm qua nóng như hòn than lớn, mẹ ngủ cạnh hòn than nên suýt bị cháy xém. Hòn than rất tỉnh ngủ, có vẻ ngủ chỉ là mê mệt, còn mỗi khi mẹ cựa mình, hòn than cũng lập tức nhỏm dậy theo. Hôm qua hết ông đến bà, hết cậu đến dì dụ dỗ nhím xuống nhà ngủ, nhưng Nhím vẫn kiên quyết bám trụ là người đàn ông nhỏ bên cạnh mẹ, cùng bố biến mẹ thành 1 đống tro của hoa hồng, he he.

ôi, Nhím ốm mà mẹ viết blog với tâm trạng hưng phấn lạ, mẹ hư thật
Tuy nhiên vì nhớ hòn than quá nên mẹ typing 1 tý giải lao
Hôm nay Nhím được ở nhà, hy vọng trưa mẹ về Nhím đã khỏi ốm
Nhím không còn là ông già ho lụ khụ nữa, lại trở lại như anh chàng người dơi bay nhảy hôm nào.
yêu Nhím

--
pic thợ ảnh Nhím do bác May Trần chụp 6-2008

16/10/08

Thu xoắn xuýt (có đúng chính tả không?)




Tháng 10 thu về xoắn xuýt như cái sơ mít, nắng vàng mật và mọi thứ khô tong, hôm qua tự dưng lục lại cái quyển có tâm trạng thu năm ngoái, sao mà hớn hở, sao mà tí tởn thế. Vậy mà năm nay lại lép xẹp và chơi vơi (nhiễm phim của bác Chuyên)

Ngày hôm qua và sáng nay, cứ khó chịu bực bội bởi cái vụ bác Chiến, bác Hải, cứ đọc miên man nào là bình luận, cứ hóng hớt miên man nào là cảm nghĩ, suy nghĩ của các bác khác, nào anh hùng, nào tự hào, nào đáng buồn, nào nước mắt. Em thì chỉ thấy lố bịch, và lòng tin của những người dân ngoài cuộc như em bị tổn thương. Đúng là coi xã hội như 1 lũ dốt nát không hiều gì, muốn kết qủa gì là áp kết quả đấy, máu dồn lên mặt, kích thích melanin làm nám xuất hiện hết cả lên má em rồi. Em mà bị xấu đi là do các bác Viện Kiểm soát mới cả HĐXX đấy nhé.

Em đọc 1 số bài phân tích bình luận về chiến lược, chả có cái chiến lược gì sất đâu, em nghĩ, các bác í làm theo cái tôi mách bảo thôi, kiểu "phong độ là nhất thời, đẳng cấp là mãi mãi" í. Nhiều người không phục bác Hải, tung hô bác Chiến, Nhiều người bắt đầu nghi ngờ Tuổi Trẻ, PR cho Thanh Niên, nhiều người lại nằm mơ giữa ban ngày về luật pháp, người thì thương cảm, người thì chửi bới.. cũng chả để làm gì, cũng chỉ dừng lại là nơi trút bức bối trong người mà thôi...

Bất lực là cảm giác của nhiều người, và cái hèn nó đến 1 cách vô tình, khẽ khàng lắm í
Tự dưng viết vớ vẩn chả đâu ra đâu ...
--
pic lá thu vàng bên ngoài sân vận động Barcelona

13/10/08

Ngẫu hứng doanh nhân




(pic do VietKu chup, chả liên quan gì đến bài hát đâu!!)

NGẪU HỨNG DOANH NHÂN

Nhạc & lời: Trần Tiến


Đời doanh nhân vốn thông minh,

hai với hai không cho là bốn

Đời doanh nhân vốn bền lòng,

không với không không cho là không


Đời doanh nhân vốn nhọc nhằn,

đêm với đêm không cho là đêm

Bước phong sương muôn dặm trường,

xa với xa không còn là xa


Đời doanh nhân thích độc hành,

đi lối đi chưa ai từng đi

Đời doanh nhân đánh cờ người,

chơi lối chơi chưa ai từng chơi


Đời doanh nhân quý đồng tiền,

chi với chi không hẳn là chi

Trót rong chơi, không làm gì,

thu với thu đi tù một khi


Đời doanh nhân lắm bạn bè,

say với say chưa cho là say

Nhiều khi quên mất đường về,

ta với em không cho là hai


Đời doanh nhân tính từng đồng,

không biếu không không nhận cho không

Đã thương ai, hay mềm lòng,

yêu với yêu tiêu điều bại vong


Đời doanh nhân mấy gian nan,

mưa với mưa vẫn cho là nắng

Đời doanh nhân, biết mấy đoạn trường,

không bóng mây vẫn cho là mưa


Đời doanh nhân, biết phận mình,

danh với danh chưa hẳn là danh

Lá thu rơi, khi về già,

ta với ta chưa hẳn là ta.


Nhân ngày doanh nhân Việt Nam 13-10, Gửi tới các bạn trong FL của mình đang và đã là doanh nhân. Thôi khỏi điểm danh nhé vì lộ bí mật nghiệp vụ, he he

11/10/08

Tua lại phần ôn bài tối qua của Nhím




Tối qua, 2 mẹ con có màn ôn bài cho Nhím
Thứ nhất là môn đánh vần, Nhím rất tự tin véo von

Cờ a ca nặng Mẹ
Bờ ô bô huyền Bố
....
Mẹ thấy khả năng sư phạm của mình thật đáng mỉa mai

Rồi đến môn toán hoc
Nhím làm tính bằng ngón tay khá tốt trong phạm vi 10, mẹ bắt đầu hoa lá cành dạy Nhím làm toán bằng những câu chuyện.

Có 2 con chim đang đậu trên dây điện, 1 con bị súng săn bắn mất, hỏi còn mấy con? Nhím trả lời ngay là còn 1 con chim. Theo bài cũ, mẹ bảo, không phải rồi, chả còn con chim nào cả cơ. Nhím suy nghĩ rồi bảo, con biết rồi, CON CHIM KIA BỊ ĐIỆN GIẬT ĐÚNG KHÔNG? Đáp án ngoài giáo trình giảng dạy, mẹ định bảo con chim kia giật mình bay đi mất cơ, hóa ra Nhím đã biết suy nghĩ rất nghiêm túc rồi, tiếc là Nhím chưa nhìn thấy chim trên dây điện bao giờ cả nên có biết chim rất hay giật mình, nhút nhát....

Đến môn tiếng Anh thì mẹ bó tay toàn tập
What's your name?
Nhím tự tin trả lời
My name teacher.......
Mẹ ôn lại mấy hiệu lệnh, đứng ngồi làm Nhím cứ tưng tưng như cái lò xo và thank you luôn miệng....

Chết, Nhím mới đi học.. lỗn lận hết cả


hi hi, bố Hanh bên cạnh thì cười cả phì vì thấy 2 mẹ con học bài trên giường thật là ấn tượng.

Kế đến là màn dỗi của Nhím, Nhím quen không phải dùng chung mẹ với ai, nay cứ phải chia sẻ với bố nên cũng hơi tấm tức. Đến khi mẹ phải giải thích, cả nhà mình yêu nhau nên phải ôm nhau, thơm nhau, phải dựa vào nhau Nhím mới chịu nguôi ngoai, nhưng lại vặn lại "Tại sao bố là đàn ông mà cứ dựa vào mẹ là đàn bà thế, đàn ông là không dựa vào đàn bà, phải là chỗ dựa cho đàn bà chứ! Ặc ặc, bố sặc phải ngồi thẳng lưng ngay để mẹ dựa vào cho đúng lý thuyết của Nhím. Bố yêu Nhím cực, nên bố quyết là chỗ dựa cho nhà Nhím mà. Ngồi nhớ lại ghi ra đây sau này cho Nhím đọc lại.

----

pic Môi cong tớn lên

6/10/08

Tây - Ta và hệ quả

Những bức hình dưới đây được thiết kế bởi Liu Young, một sinh viên Trung Quốc theo học tại Đức. Những góc nhìn tuy không mới nhưng vẫn khá bất ngờ và thú vị về sự khác biệt giữa phong cách sống của phương Đôngphương Tây.

Dù sao, đây cũng chỉ là quan điểm của cá nhân Liu Young mà thôi, nhưng chúng ta vẫn có thể cùng chia sẻ và suy ngẫm xem sao.

(Màu xanh tượng trưng cho phong cách phương Tây; Màu đỏ tượng trưng cho phong cách phương Đông)
Quan điểm:




Ta quan điểm lòng vòng, rất hoành tráng, còn "Nó" thì 1 phát là vào đích


Cách sống:


Ta bầy đàn hơn Nó nhiều


Giải quyết vấn đề:


Nó xuyên qua vấn đề, còn Ta đi vòng qua vấn đề, vấn đề vẫn an toàn


Sếp:


Cũng đang nghĩ về cái này


Giao thiệp:

Ta quan hệ chồng chéo, rối rắm, nhiều chuyện..


Khi tức giận:


Ta vẫn cười nói thơn thớt í, nó thì trong ngoài như nhau
Khi xếp hàng đợi:


Chính xác, Ta luôn alaxo, còn Nó rất nghiêm chỉnh, trật tự
Đúng giờ:


ha ha ha
Tiệc tùng:



Trong nhà hàng:


Phố phường ngày chủ nhật:



đúng kinh dị,
Du lịch:
Khuynh hướng:
Ba bữa mỗi ngày:
Phương tiện giao thông:
Tâm trạng và thời tiết:


Mình có vẻ lac quan hơn NÓ
Vị trí của trẻ em:
Cuộc sống của người già:


ông bà già của mình luôn phải trông cháu, he he

(Theo Nhức đầu)

Chính xác ít nhất là với suy nghĩ của mình đến 80%
Copy từ Blog Bố Cu Hưng, cảm ơn anh nhiều

Ở đâu hỡi anh




(pic từ internet: Tớ sợ bạn mình rồi sẽ dư lày)

Bạn mình ca thán mãi cô ấy không tìm được 1 người đàn ông đích thực

tức là người đó thông minh
Dịu dàng
Thu nhập tốt (đừng dưới 5triệu)
Biết im lặng khi vợ nói hơi nhiều


Biết cắm nồi cơm điện (không cần biết nấu thức ăn)
Biết bật nhạc ru cho con ngủ (không cần biết bế)
Biết tự là quần áo cho mình (không cần phải biết là cho vợ)
Có thể biết tự bật máy giặt
Không bị bất lực


Vậy mà thật là khó
Bởi
Hầu hết đàn ông thu nhập tốt thì đều đã có bồ, người yêu hoặc vợ
Nếu không thì đã quá già
Nêú không già thì bị bệnh hiểm nghèo
Nếu không già, không bệnh hiểm nghèo thì chắc chắn là giới tính chưa hoàn thiện...

Thế có tiêu cực không cơ chứ.

2/10/08

đàn ông tuổi 50




(pic: đàn ông 50 liệu đã vàng như lá)



Nhân comment của 2ti làm mình tò mò về đàn ông 50.....

Đàn ông 50 nói gì về họ...

He he! Là đã tạm đủ kiến thức để hiểu đời, hiểu người hơn hồi 40 tuổi, có khả năng suy đoán khá chính xác thông qua suy luận, vì đã chín hơn nên cũng điềm đạm hơn, vì điềm đạm hơn nên vị tha hơn...

Đàn ông 50, dù đã qua hơn nửa đời người nhưng chưa ở giai đoạn cuối nên vẫn còn muốn yêu và muốn được yêu, nhưng khác với đàn ông ở lứa tuổi trẻ hơn, khi yêu là chỉ muốn chiếm hữu.

Đàn ông 50 biết mình đứng ở vị trí nào trên con dốc cuộc đời nên biết quý những gì mình may mắn có hơn nên biết nâng niu và biết dẹp tự ái cá nhân sang một bên để duy trì những tình cảm tốt đẹp. Phụ nữ trẻ hơn, gần như có thể tin tưởng 80% vào đàn ông 50



(Tất nhiên là có những trường hợp ngoại lệ, khi có những người đàn ông vốn dĩ sinh ra đã có tính đàng điếm).

trích mes của 1 blogger 50 tuổi.

Còn 1 blogger khác cũng xấp xỉ 50 thì nói rằng:

hãy cho anh đại xá các vấn đề liên quan đến tranh luận, cho anh 2 chữ bình yên, đàn ông 50 tuổi á, họ chỉ cần duy nhất sự bình yên thôi em ạh. Vào cái tuổi mùa thu chớm đông rồi (híc, làm gì bác này bi quan thế nhỉ), bon anh muốn sự yên ổn, cái hăng tiết tuổi 20 đã hết, cái hăm hở khẳng định bản thân của tuổi 30 cũng chẳng còn, cũng chả thằng nào thèm ghét mình như hồi 40 tuổi. Giờ bọn anh bị coi là bên kia chiến tuyến rồi, do vậy mới có thời gian mà nhìn thâú phụ nữ, nhận ra những cái đẹp ở họ mà ở các lứa tuổi trước đó do bận rộn mà nhìn không ra. Phụ nữ 30 rất nguy hiểm với đàn ông mọi lứa tuổi chứ không chỉ với U50 đâu em ạ...hê hê


Mecghi và cả làng ơi, cho lão Tao (sắp 60) tham gia bàn láo với ới ới ...
Lão Tao thì nghĩ rằng 30, 40, 50, 60 ... là cái tuổi ai cũng phải qua. Vậy mà bỗng dưng dân tình lại bàn đến đàn ông 50, và các ông 50 này có nguy hiểm hay không nguy hiểm với phụ nữ 30 thì chắc có vấn đề rì zồi (nói theo giọng Bác Bi đó). Tuổi nào thì tuổi, ai chả đến lúc già, dưng con người nó khác nhau, có người khoẻ chân, có người khoẻ tay, có người khoẻ ... gì gì đấy, nên so sánh mà lấy tuổi thì cũng khập khiễng. Bác khoẻ tay bẩm sinh không thể đem so với bác khoẻ chân bẩm sinh, phỏng ạ? Có bác đã hỏng mắt từ bé, thì đến 50 tuổi mắt bác vẫn hỏng thôi. Thôi chả biết mọi người bàn ký rì, chả bàn láo nữa. Lão Tao chỉ thấy Lão Tao yêu đời, thấy mình vui vẻ, bằng lòng với cả cái được và chưa đuợc của mình. Chả biết Lão Tao có nguy hiểm kô nhở, và nếu có thì với ai nhở? Tò mò quá!!!
(trong kia ko cm được, xin lỗi)


Đàn ông 50 cứ tưởng mình thông minh hơn, sâu sắc hơn, chín chắn hơn. Nhưng thực ra họ ngày một khờ khạo hơn và rất dễ bị đàn bà 30 hoặc trẻ hơn dắt mũi.

--> có rất nhiều ý kiến cho rằng đàn ông tuổi này thích bị dắt mũi chứ không phải bị dắt mũi, còn các cô gái trẻ thì rất thích cảm giác dắt được mũi người khác mà không biết họ đang bị cho vào tròng.... hi hi


1/10/08

Đàn bà 30 tuổi




Những năm tháng phải lòng, yêu đương, cuồng nhiệt đã trôi qua sau lưng lúc nào không nhận ra. Đàn bà ba mươi có hai cuộc sống. Một là gia đình, một là khao khát.


Một là gia đình, 1 là khao khát... mình cảm ơn bác Hoa cái í này, nó vô cùng chính xác


Gia đình tức là có nơi về, yêu thương con, chăm sóc chồng, vun vén cuộc sống ít vui nhiều lo âu. Những người phụ nữ ba mươi tất bật, bình yên và quyến rũ bởi đầy đặn, bởi từng trải, bởi thành tựu và yêu thương. Có những người quyến rũ được kẻ khác bằng cả vẻ đảm đương, an phận của mình, thật lạ.

Khao khát tức là khi đã bỏ sau lưng mười năm yêu trắng tay, đã từng tha thiết, tưởng hy sinh tất cả, tưởng sẽ trời đất dài lâu, tưởng sẽ trọn đời. Rồi tuổi ba mươi đến, càng thành đạt càng hoang mang, mình đang ở đâu, ai sẽ đến trong đời mình.

Bất hạnh cho ai bị giằng xé giữa hai cuộc sống ấy, ở trong gia đình vẫn khao khát, hoặc độc thân nhưng đầy gánh nặng.

Đôi khi tôi tự hỏi tôi là ai.

Đàn bà ba mươi có quyền làm những gì tuổi hai mươi mơ ước chăng, có chứ. Có quyền lực sai khiến bằng một ánh mắt, một lời nói. Có thể thanh thản từ chối vì biết mình là ai, cũng biết tiếc nuối bởi đủ từng trải để hiểu thế nào là hạnh phúc. Biết cách lý giải cho mọi cảm xúc, biết cách đẹp, biết đàn ông cần gì.

Dường như đến tuổi ba mươi, đàn bà biết cách yêu, biết cách nồng nàn. Thứ nồng nàn đích thực mà tuổi thanh xuân không bao giờ chạm tay tới nổi.

Những người đàn bà đang đi tới tuổi ba mươi thường hoảng hốt, những người đàn bà vượt qua tuổi ba mươi rồi thường bình yên.

Bởi hiểu ra không giống như xưa, chúng ta không còn lầm lẫn giữa nhan sắc và tuổi trẻ. Và người phụ nữ nhận ra mình đẹp bắt đầu từ tuổi ba mươi, tự tin rằng những người đàn ông mình cần là những người nhận ra được người đẹp bên trong người đàn bà.

Tuần trước ngồi thương thảo hợp đồng với đối tác, bất ngờ người đàn ông thú nhận, tôi chỉ bị quyến rũ bởi những người đàn bà có năng lực, có đầu óc. Vì chúng tôi đến độ tuổi này, biết chúng tôi cần gì.

Thì ra đàn ông cũng đã phân biệt, thứ nhan sắc họ thèm và thứ nhan sắc họ cần. Đàn ông có lẽ đã như nhau, tôi thèm có được hoa hậu, nhưng tôi cần một người đàn bà đích thực ở bên.

Vậy còn điều gì đàn bà ba mươi đã thua kém chính mình khi đôi mươi? Có lẽ đó là quyền lực thanh xuân, thứ quyền lực mà đàn bà ba mươi cố tình không muốn nhắc đến nhất.

Lúc đôi mươi tôi mặc một chiếc áo sơ mi trắng dài, thật rộng và nhảy nhót, tôi thật gợi cảm. Lúc ba mươi nếu tôi vẫn nhảy nhót trong một chiếc sơ mi dài và thủng, tôi thật lập dị và gớm ghiếc.

Lúc đôi mươi tôi có quyền không son phấn ra phố, buộc tóc đuôi gà, ngồi lơ đãng bên bờ hồ tưởng tượng những lãng mạn. Lúc ba mươi, không son phấn là một cách bất lịch sự, và bên hồ, những người đàn bà chỉ ngồi để chảy nước mắt đau đớn.

Vì năm tháng đã trôi qua lặng yên, có thứ đã đến, như thành đạt, như từng trải, như tiền. Nhưng có thứ không níu nổi, như tuổi trẻ. Đàn bà ba mươi tối kỵ ngồi một mình, nghĩ một mình, làm một mình, và sống quạnh hiu.

Có một cuốn sách đầu đề là "Đàn bà ba mươi mới đẹp", trong đó nói, cái đẹp tới từ sự độc lập, bởi họ dũng cảm và từng trải. Cái đẹp ba mươi cũng đến từ tình yêu và sự tự tin khi vứt bỏ tình yêu. Và sách nói, đàn bà càng ba mươi, càng dễ buông tay khỏi ái tình.

Tôi nghĩ những điều đó hợp lý, khi phụ nữ nhận ra họ càng quý giá, họ càng khó có cơ hội ngã vào đời người đàn ông.

Đàn bà ba mươi không yêu nổi người đã tha thiết yêu khi mười tám. Lại khao khát kết hôn với người chồng mà khi mười tám có đánh chết cũng không muốn lấy. Có người bảo, đó là bởi đàn bà đã thực tế hơn thiếu nữ, hiểu mình muốn gì. Tôi thì cho rằng đó là bởi người đàn bà ba mươi đã nếm đủ những đòn đau của cuộc sống, trong tình yêu và hôn nhân, họ sợ tương lai nhưng họ còn sợ quá khứ hơn!

Sách nói đàn bà ba mươi chỉ mơ hai thứ, chưa chồng thì mơ yêu đương nhiều hơn, có chồng thì mơ tiền nhiều hơn. Đàn bà ba mươi chỉ có yêu và tiền. Báo chí dành cho tuổi ba mươi thường là tạp chí tiêu dùng thời thượng hoặc mục tâm sự tình duyên éo le. Để đàn bà ba mươi tiêu những lo âu vào đó.

Tôi cũng đang viết cho những độc giả ấy, kín đáo hướng dẫn họ cách tiêu tiền hoặc trút những tâm tình lên giấy. Chúng ta giống nhau không phải bởi cùng bước qua ngưỡng cửa ba mươi, mà bởi đã chọn được cách dung hoà với cuộc sống. Ba mươi là lúc chấp nhận những thay đổi mà cuộc đời dành cho ta, không kháng cự, chỉ uyển chuyển lợi dụng để những đổi thay cuộc đời biến thành động lực để ta đi tới.

Tôi nghĩ người đàn bà ba mươi có năng lực hay không, chỉ phân biệt bởi điểm đó, bởi lúc vượt qua trắc trở khó khăn. Chứ không phải những người phụ nữ có xe đẹp nhà đẹp, chồng đẹp con cũng đẹp là người có năng lực, chỉ nên gọi họ là người phụ nữ may mắn mà thôi.

Đàn bà ba mươi đã thoát ra được những viển vông tuổi đôi mươi. Họ không cần lãng mạn, một sự ấm áp, một khoảnh khắc đẹp, mà mong muốn sở hữu, muốn có con, có người tình, những điều có thật trong đời. Mơ ước của tuổi ba mươi đã thật hơn, đã không còn chỉ là mơ ước. Nên nhiều người đàn bà không nhận ra, tuổi đôi mươi rất ngại tới nhà bạn trai, tuổi ba mươi muốn để lại bàn chải đánh răng buổi sáng trong nhà bạn trai, muốn để lọ nước hoa,chai sữa tắm có mùi yêu thích ở lại nhà người yêu.

Như khi đàn bà đi, điều gì đó còn ở lại.

Bạn tôi nói, khi chia tay người yêu, đi khỏi đời nhau, cái cô ấy tiếc nhất không phải là anh bạn trai, mà là chai sữa tắm mùi vỏ cam còn để lại ở nhà anh kia. Cô ấy thích mùi vỏ cam, và với đàn bà ba mươi, chia tay nhau, thì đàn ông không còn giá trị bằng một chai sữa tắm. Mặc dù cô ấy có tiền để bất cứ lúc nào mua một chai sữa tắm khác như thế.

À, có lẽ không phải đàn ông không còn giá trị, mà bởi đàn bà ba mươi yêu ghét rạch ròi.

Hình như ba mươi là lúc đàn bà mới bắt đầu cuộc sống đích thực đàn bà?

Cảm ơn những mùi hương Elizabeth Arden, đã miêu tả đàn bà ba mươi hoàn hảo hơn một nước hoa.

(Copy từ Blog Trang Ha)

Tiếc là mình đã 33 tuổi, nên những ứng nghiệm trên đang dần dần phai nhạt, như mùi nước hoa đã qua ngày hôm sau. Đôi khi quay lại, cũng thèm quay về cảm giác tuổi 18, đầy ngờ nghệch và rung cảm. Rồi cái thời 20 kiêu hãnh và cố chấp. 25 ào đến không toan tính, 27 mà vẫn còn mông lung về sự nghiệp, 28 hồi hộp, 30 thì như bác Trang hạ đã viết để đến bây giờ, tuổi 33 đến với nhiều lo toan, tóc bạc và nếp nhăn đã mò tới rồi... trời đất ơi

---
pic chụp ở Vatican, mình thích cái cách đôi vợ chồng này tận hưởng tuổi 50 của họ

Nhím phởn

Nhím phởn
Mỗi khi phởn chí, Nhím hay có nhiều biểu hiện lạ lùng

Đàn bà 30

Đàn bà 30

Dân vận trên đất diêm

Dân vận trên đất diêm

Monaco - thiên đường mua sắm

Monaco - thiên đường mua sắm

Người đẹp và xe hơi

Người đẹp và xe hơi

Nhím và 2 công chua Bom Bê

Nhím và 2 công chua  Bom Bê

Nhím tồ ở Tre Plaza 2-9

Nhím tồ ở Tre Plaza 2-9

Chang va Nang

Chang va Nang

Mẹ con ta đớ

Mẹ con ta đớ