(chàng và nàng mặc bộ vàng đỏ đây, pic từ internet)
Hôm trước valentine 1 ngày, mình tự thưởng cho tâm hồn già cỗi 1 bữa đi xem ca nhạc, chuyện này xa xỉ lắm í vì lâu rồi có tưới tắm hóa nghệ văn gừng gì đâu. Thế là mình đi xem ca nhạc 1 mìn hẳn hoi, mặc cho valentine ngày hôm sau, mặc cho nhiều người nhìn mìn rất chi là thương hại nhá. Còn mình, dù không muốn nhưng vẫn bị nhìn 1 anh, mình rất muốn biết mặt anh í nhưng không được, anh í phải đứng quay mông ra phía mình suốt cả buổi tối, mà anh í lại đứng ở trên cao nữa, cao hẳn thì không sao, nhưng lại cao vừa vừa và thế là dù không muốn, mình vẫn phải nhìn mông anh ấy (tất nhiên là có quần bên ngoài). Khổ thật, cái công nghệ quay phim của mình sao mà nó khổ sở thế, lúc nào ghi hình cũng muôn thuở là kê cái kệ đứng giữa đám khá giả, để có thể nhìn trung tâm sân khấu thì khán giả vùng giữa lập tức sẽ là người tức điên í, nhiều khi bỏ tiền ra mua cái vé đi xem, rẻ bèo cũng 40K-50K, đắt thì cả 1000K 1 cái vậy mà lại bị cái anh đẹp zai cao to, đôi khi còn hôi rình vì mồ hôi nữa đứng chặn trước mặt. Có thể làm cái giá cao hẳn lên trên để tôn trọng khán giả tý hoặc thấp thì đừng bán vé ở đấy nữa, ai lại mình phụ nữ có chồng cứ phải nhìn mông của 1 zai lù lù trước mặt có phải mỡ để miệng gà không cơ chứ.
Lại nói chuyện mông, đang trong lúc chờ bắt đầu (trễ đến 20phút í) mình lại bị dòng đời xô đẩy đứng cạnh 1 hội khoai tây các màu. Mình bị ấn tượng nhất 1 anh khoai, chắc là fan hâm mộ ABBA nên chơi nguyên 1 cây vàng lóng lánh như phi bóng, mà cái bộ đấy nó điệu đà, quần loe, tay loe xoe còn các chỗ khác thì bó sát body chuẩn của bác í. Chết cái, bác này liên tục tự xoa và gãi mông của mình, sau đó thì đến móc ngược móc xuôi. Không những thế, bệnh zun kim của bác í còn lây sang cô bạn gái và lập tức bác í quay sang xoa-gãi-móc cho cô này. Giữa nền vải bóng vàng và đỏ, cái tay của bác í không thể dấu được ở đâu nên cứ lộ ra, đập vào mắt mìn mới khổ. Thế là mình để dòng người xô đẩy sang chỗ khác.
Cuối cùng thì FABBA cũng xuất hiện, mình hơi thất vọng vì hát phô và âm thanh thì dở, đôi chỗ mất giọng, đôi chỗ hát như Nhím hát. Tuy nhiên, sang đến phần 2 thì có ok hơn, sôi động hơn, nồng nhiệt hơn. Túm lại cũng vài chỗ phê phê con tê tê. Tuy nhiên mìn lại phải về sớm, không có sợ bố Nhím nổi điên lên. Tạm biệt thứ 6 ngày 13, tạm biệt những cái mông không đáng yêu tý nào
Note: để tìm ảnh minh họa cho những cái mông nhé
2 nhận xét:
ĐƯợc một hôm dũng cảm bỏ giai ở nhà thì âm nhạc lại không hay mấy , tức qúa đi thoai :(
hôm đấy công nhận mình dũng cảm ợ, chồng ghét thế mà vẫn phi đi, lòng dạ phơi phới tự do. Mỗi tội phần 1 không được ok lắm, em vừa bị mấy cái mông làm phiền lại bị đứng cạnh 1 bác viêm cánh ạ, hic
Đăng nhận xét