Tháng 9 đã qua, đọc blog anh VMC xong cũng thấy bâng khuâng trong lòng. Thế mà nghĩ đến ngày đầu tháng 10 đã bị lừa khiến cơn điên lại nổi lên ấm ức.
Hôm ngày hội làng nghề Thăng Long ở Bách Thảo, mình cũng bon chen dạo ở đó đến 3 vòng. Rồi mình cứ ngơ ngẩn mê mẩn bên gian hàng Gốm Chăm, của người Chăm ra bán hàng hẳn thị hoi. Thích Gốm đã lâu, lại thêm nữa đồ làm bằng tay, thô mộc dân giã chứ không chau chuốt, mình và 1 chị họa sĩ nữa mua mỗi người 1 bình gốm. Vừa mua, vừa hình dung cắm sen thì thật là ngon như nhấm nhi bún đậu mắm tôm. Sau 1 hồi thử lọ các kiểu, mình khệ nệ mang 1 bình gốm đen về nhà cất vào kho để chờ mua Sen cắm. Thế rồi mình đi công tác vài ngày, ở nhà cô giúp việc để lọ ra phía vườn.
Sáng nay, ngày đại lễ 1000 năm, mình cũng hưng phấn mua hoa để cắm, không có sen thì mua đại địa lan hoặc Láng. Hớt hải dậy sớm đi chọn hoa. Về đến nhà, sờ đến lọ thì thấy lọ âm ẩm. Mình bê lên để cho nước thì lọ nứt vỡ và bở bục. Hóa ra chỉ là lọ nặn đất bị ngấm mưa trở nên nhão ra. Chứ chả phải gốm nung dân gian dân tộc chi cả. Nếu về chỉ cắm hoa khô hay lông công lông gà gì đó thì may ra còn sử dụng được.
Cảm giác bị lừa khiến mình mất cả tinh thần hứng khởi của buổi sáng đầu tháng.
Cả làng nghề truyền thống và lời hứa của nghệ nhân gốm nung
Cả nhãn hiệu hàng VN chất lượng cao
Tất cả đều cho vào thùng rác.
Mình chả tiếc tiền, tiếc công khệ nệ, chỉ tiếc là lòng tin cứ giảm dần theo ngày tháng. Làm gì để đẩy nó lên cao trở lại.
Chồng bảo, hôm nay em mặc áo lụa đê
Mình nghĩ không hiểu có nên nghe lời, nhỡ may vừa mặc ra đường nó rạn hoặc rách 1 cái thì còn gì mà vớt vát.