27/1/07

Nhím mặc comple lần đầu tiên

Nhím lém lỉnh và slide ảnh mới nhất hôm chuẩn bị cưới cô Kẹo yêu quý.
Lần đầu tiên mặc comple và thắt cà vạt, nhìn con trai trững trạc hẳn ra


18/1/07

Suy ngẫm




( Mẹ muốn luôn là bạn của Nhím)

Không hiểu sao, dạo này Nhím rất hay chống đối mẹ, hay cãi lại mẹ, hay không nghe theo lời mẹ bảo… mẹ thường xuyên phải dùng đến cái que nhỏ để ra oai. Biết thực chất việc này là không nên nhưng vì hiện tại mẹ không biết dùng phương pháp gì cả. Đọc blog của chú Tú, viết cho Pi về quyền sở hữu mẹ cũng lo lo. Mẹ thấy đây đúng là những suy nghĩ rất chính xác, rất đúng với những suy nghĩ của bố Hanh, nên mẹ sẽ mượn chú Tú sang đây để thỉnh thoảng vào đây đọc, suy nghĩ các yêu thương Nhím. Hay tại mẹ không cho Nhím độc lập trong suy nghĩ, hay mẹ chiều Nhím quá, hoá làm Nhím hư. Đúng là mẹ hay áp đặt con theo ý thích của mẹ, mẹ hay bắt con ngồi vào đàn mặc dù con chỉ thích chỉnh các âm hổ vồ, sư tử gầm… để nghich chứ chả thích chơi đàn hay tìm hiểu đàn đúng nghĩa. Mẹ thích con vẽ tranh, con chỉ nguệch ngoạc vài nét cho xong, cắt dán cũng vài hôm là chán… vậy rồi lại là các trò siêu nhân, người dơi, bi a …. chạy nhảy khắp nhà. Tuy nhiên mẹ chỉ muốn khám phá các khả năng của con để bồi dưỡng thôi, mẹ hứa sẽ không làm Nhím nghẹt thở và đủ cho con có 1 tuổi thơ thanh bình nhất. Nhím sẽ không của mẹ, của bố, nhím sẽ mãi chỉ của riêng Nhím thôi. Bố mẹ chỉ có quyền duy nhất là “ Yêu thương” Nhím, còn ngoài ra mẹ và bố sẽ luôn là người bạn tận tuỵ của Nhím nữa. Hôm nay mẹ tự dưng yếu đuối uỷ mị quá đi

Đây là blog của Pi

Đó là lúc tôi nằm trên bàn sanh, cắn răng đợi bác sĩ khâu tầng sinh môn. Tôi thở một hơi dài, thầm nghĩ : “Mình có một đứa con! Kỳ diệu sao, đứa trẻ bé bỏng và xinh đẹp đó thuộc về mình!”.




Và ngay lúc đó, khi tôi nhìn con đang được cô y tá cân đo dưới ánh đèn vàng sưởi ấm, thậm chí còn chưa thẩm thấu hết niềm hạnh phúc đang dâng tràn, trái tim tôi chợt đau nhói với ý nghĩ “Mình sai rồi!”.



Khi bạn có một ngôi nhà, điều đó có nghĩa là bạn sở hữu một ngôi nhà. Bạn được quyền bán đi, xây lại, sơn tường, phá cửa...Nhưng khi bạn có một đứa con, điều đó không có nghĩa là bạn sở hữu đứa con của mình. Ta hoàn toàn không có quyền chi phối cuộc đời con mình, theo như những cách ta hằng mơ tưởng. Quyền duy nhất mà ta có, là yêu thương.



Ngay phút đầu tiên nhìn thấy con trai mình, tôi đã nhận ra điều đó. Con không thuộc về tôi. Con là một thực thể tách rời.



Đứa con bé bỏng của tôi. Dù chỉ dài 49cm và nặng chưa đầy 2,7kg, nó cũng không thuộc về tôi, không thuộc về ba nó hay bất cứ ai khác.

Đứa con bé bỏng của tôi. Dù tôi có thể tự hào đã nuôi dưỡng nó suốt 6 tháng trời hoàn toàn bằng sữa mẹ, và vẫn không dứt sữa cho đến hơn hai năm sau, thì nó vẫn không thuộc về tôi.

Dù khi ba tôi vào Sài Gòn thăm cháu ngoại đầu lòng, đã thốt lên rằng: “Ôi, hình như con người là sinh vật yếu ớt nhất trên trái đất! Con chó con một tháng đã biết đi, còn con người một tháng vẫn nằm khóc oe oe thế này, lệ thuộc hoàn toàn vào người khác!” thì nó vẫn không thuộc về tôi.

Ngay từ lúc chào đời, con chỉ thuộc về chính bản thân nó mà thôi!

Nhận thức đó ngày càng trở nên mạnh mẽ, và khắc sâu trong trái tim tôi. Vì con không thuộc về ta, ta không thể bắt con nhìn đời theo đúng cách ta nhìn. Vì con không thuộc về ta, ta không thể trả giá thay khi con phạm sai lầm. Vì con không thuộc về ta, ta không thể bắt con phải thực hiện ước mơ của chính bản thân ta.

Và…vì con không thuộc về ta, ta không thể đau đớn thay khi con đau đớn.

Khi tôi đọc blog của Ben, nhận thức đó trở nên sâu sắc hơn bao giờ hết. Tôi hiểu được nỗi đau của người mẹ ấy, và những người mẹ khác nữa có con đang đau bệnh. Giá như con thuộc về ta, như cái tay, cái chân, để khi nó trầy xước thì ta đau thay nó. Nhưng không được, không phải, con không thuộc về ta. Ta có thể ở ngay bên cạnh, đồng hành và yêu thương. Ta có thể động viên, la mắng, giải thích, ôm ấp, cười hay khóc cùng con. Nhưng ta không thể vui buồn, nhận thức, học hỏi, hạnh phúc, đớn đau, dũng cảm, chịu đựng hay khôn ngoan thay con được…

Vì con là một thực thể tách rời. Nhận thức ấy nhiều khi làm ta buồn không thể tả, làm ta đau nhói trong tim, nhưng nó giữ cho ta tỉnh táo.

Khi tôi làm một cái sticker cho tủ sách gia đình, in tên hai vợ chồng. Có người đã hỏi: “Sao không in cả tên Thuyên? Vì những cuốn sách này rồi cũng thuộc về nó thôi mà!”. Tôi trả lời: “Đúng vậy, những cuốn sách này và nhiều thứ khác rồi sẽ thuộc về Thuyên, cũng như những đứa em của nó sau này. Nhưng nếu nó muốn, nó sẽ phải tự in tên mình ”

Sau này tôi cũng sẽ nói với con tôi như vậy. Ba mẹ có thể sinh con ra, nhưng không thể sống thay con được. Ba mẹ có thể đặt cho con một cái tên đẹp, nhưng sẽ không tạo nên danh tiếng thay con. Ba mẹ yêu thương con hơn bất cứ thứ gì trên đời, nhưng những lời con có thể nói với thế giới này, ba mẹ sẽ không nói thay con!

Cũng như tất cả mọi người, con là một thực thể tách rời. Vì thế, hãy có trách nhiệm với chính bản thân mình!

15/1/07

1 ngày làm Người dơi




Người dơi

Nhím rất thích siêu nhân, nhất là siêu nhân bâu trời, niềm hân hoan của Nhím là vào ngày cuối tuân, mẹ hay cho đi Vincom. Và thế nào mẹ cũng đứng rất lâu trước shop thời trang của bé. Nhím đã tăm được 1 bộ người Nhện, định bụng sẽ “sở hữu” khi nào có dịp xin mẹ. Hôm qua, sau 1 thời gian dài mẹ bận không cho đi đâu, Nhím đã được mẹ thưởng cho 1 buổi đi Vin com vội vàng. Nhím quyết định cái bộ “Người nhện” rồi, tuy nhiên khi đến nơi, thấy 1 bạn khác đang thử bộ Người Nhện, Nhím lại thay đổi lấy bộ người dơi. Mẹ đồng ý vì : Nhím ngoan, Nhím mới ốm dậy, Nhím cũng chưa có bộ biểu diễn nào.. hì hì.

Cuối cùng Nhím đã chính thức được làm người Dơi suốt ngày chú nhật, ở nhà, đi công viên.. vui chơi giải trí cực kỳ đã đời. Nhím vừa ăn vừa chiến đấu, Nhím vừa bay từ giường xuống đất vừa chiến đâú, vừa ăn.. túm lại là mồ hôi mồ kê liên tục nhễ nhại. Mẹ lo lắng, lót khăn thấm mồ hôi liên tục…đến khi ngủ chiều, Nhím vẫn cương quyết là ‘Người dơi Nhím ngủ” và mẹ phải gọilà Người dơi Nhím, Nhím gọi mẹ là “Người dơi mẹ”


Thấy Nhím chơi đùa, mẹ cũng đỡ lo, vì cả đêm thứ sáu, Nhím sốt sình sịch, quấy mẹ làm mẹ mệt nhừ. May giờ con chỉ còn ho chút chút. Yêu lắm, Nhím của bố mẹ.





11/1/07

Nhím Vol 3










CD Nhím Vol 3 ra mắt trong một hoàn cảnh tình cờ, khi ca sĩ Nhím ngồi vào bàn học mà không chịu học bài. Dù rất cố gắng im lặng cho mẹ làm việc nhưng cuối cùng vì yêu âm nhạc nên ca sĩ Nhím vẫn cất tiếng hát, lúc đầu là đọc thơ, sau cất lên thành lời… Tuy chất giọng chưa được chau chuốt, nhưng vẫn mượt mà tình cảm. Tuy nhiều chỗ chưa thuộc lời nhưng ca sĩ rất nhiệt tình, một số âm vực chưa được tròn vành rõ tiếng, đây là bản mix, có bản quyền đàng hoàng, đảm bảo chắc chắn không đạo ở đâu đâu ạ.



Do công việc bận rộn nên mẹ cháu chưa thiết kế được cái bìa CD nào đẹp hơn, vì đây là bản nháp ạh

8/1/07

Vui vẻ




Vui vẻ

Đầu tuần, mình được 1 tin vui. Đi làm thấy cứ lâng lâng, gió thổi cánh mũi buốt ngọt ngào, cái tóc bết dầu tự dưng thấy có duyên cứ lả tả theo gió, tất cả chỉ bởi 1 lý do Hiển được cô giáo khen. Nguyên văn thế này.

Mẹ Hiển ơi, sao thứ 6 Hiển lại nghỉ thế?

(ôi cái câu mẹ Hiển mới ngọt ngào làm sao, mình chỉ hay được ông xã gọi là mẹ Nhím đã thấy thích, hôm nay cô giáo lại gọi là mẹ Hiển)

- Dạ, hôm đó 100 ngày cụ của cháu nên cháu phải ở nhà cô ạ

Thế mà mẹ Hiển không báo gì cả?

Dạ mẹ cháu sơ ý quá, mong cô tha lỗi ạh

Cũng không có vấn đề gì lớn, tuy nhiên hôm đó lớp có dự giờ trên sở để lên tiết và chấm điểm giáo viên dạy giỏi, Hiển lại là nòng cốt của lớp, rất chăm phát biểu, sôi nổi trong giờ chơi, tự xúc ăn, hát múa, kể chuyện, vẽ, tô màu đều tốt cả nên khi vắng mặt lớp lại không thực hiện được, cô đành chuyển thứ 3 đấy. Mai mẹ Hiển cho con đi học sớm, 8h nhé.

!!!!

???

Mẹ cháu há hốc mồm vì ngạc nhiên cực độ, Hiển được khen ngợi trong lớp. Cu cậu luôn dút dát với người lạ, ăn chậm, ngậm kinh khủng, chơi đồ chơi xong vứt vừa bãi, chỉ được cái vẽ và tô màu khá ổn, kể chuyện thì ngọng líu lô… giờ được cô giáo khen ngợi lại còn rất quan trọng trong lớp nữa. Ôi, mẹ cháu cứ lâng lâng sung sướng. Hoá ra, với môi trường tập thể, cu nhà mình không đến nối dát như mẹ cháu hồi xưa. Thấy vui phơi phới trong lòng quá cả nhà ơi. Tuần này chắc mình làm việc gấp đôi tuần trước mất thôi. Chúc các bác 1 tuần vui vẻ nhé

5/1/07

Góc sáng tạo




(tác phẩm của Nhím đây ạ)

Nhím rất thích chương trình “Góc sáng tạo” của thiếu nhi (chương trình của Đức trên vtv2 vào các buổi sáng). Trong chương trình đó, người thầy giáo hướng học sinh đến những tưởng tượng, liên hệ và thoả trí sáng tạo. Trong đó cọ 1 phần Nhím rất thích, đó là xếp đồ vật thành những chủ đề khác nhau. Mỗi khi có chương trình đó, Nhím cứ mà ngồi xem chăm chú lắm.

Hôm vừa rồi, cu cậu hứng chí, lục tung tủ quần áo và bắt đầu xếp hình. Chiếc quần, chiếc áo, cái bát làm mặt, bi ve làm mắt, cái thìa sữa chua làm mũi, cái nắp hộp làm miệng, rồi miếng xếp hình làm tai. Găng tay tất nhiên là bàn tay, tất làm chân và giày, Nhím còn lấy 1 chiếc quần gấp để làm đàn nữa. Các chi tiết được xếp khá hoàn hảo, tuy có 1 điều mẹ Mecg thấy Nhím để hộp kim chỉ nhỏ vào mục tiêu số 4 (dưới rốn 1 gang của hình nộm). Khi thấy mẹ hỏi, Nhím trả lời” đấy là cái chim bé của bạn ý”, mẹ cháu buồn cười liền bảo. Tại sao, bạn lại để chim ra ngoài nhỉ, chim phải ở đâu nhỉ? Thế là cu cậu bèn cho cái hộp kim khâu vào quần của hình nộm vừa xếp. Mẹ cháu phì cả cười.

Mấy hôm nay, cu cậu rất thích mặc Pijama.. chông giống 1 ông cụ non. Tuy nhiên cái tật nói ngọng thì không sao sửa được.. khó quá

Nhím phởn

Nhím phởn
Mỗi khi phởn chí, Nhím hay có nhiều biểu hiện lạ lùng

Đàn bà 30

Đàn bà 30

Dân vận trên đất diêm

Dân vận trên đất diêm

Monaco - thiên đường mua sắm

Monaco - thiên đường mua sắm

Người đẹp và xe hơi

Người đẹp và xe hơi

Nhím và 2 công chua Bom Bê

Nhím và 2 công chua  Bom Bê

Nhím tồ ở Tre Plaza 2-9

Nhím tồ ở Tre Plaza 2-9

Chang va Nang

Chang va Nang

Mẹ con ta đớ

Mẹ con ta đớ